Ý chí Đại Đạo đó run lên, sau đó nổ tung.
Thấy thế, Bùi thần hầu híp mắt lại: “Tên này chọc phải tổ ong rồi!”
Ý chí Đại Đạo lao đến, mặc dù không phải là bản thể, nhưng cũng đại diện cho Đại Đạo, tên này chém vỡ nó tức là đang tuyên chiến với ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín.
Ngay lúc này một giọng nói già nua vang lên từ tinh hà vũ trụ: “Kẻ ngang ngược kia, hỗn xược!”
Trên bầu trời, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vào tận sâu vũ trụ, ý chí của hắn đang mạnh mẽ chống lại sức mạnh phong ấn của Phạn Chiêu Đế, hắn cầm kiếm Thanh Huyên đã bị gãy, chỉ thẳng vào tận sâu tinh không, hung hãn nói: “Hỗn cái rắm đấy, nào, ngươi qua đây cho ông, ông đánh chết ngươi”.
Mẹ nó chứ, mặc kệ hết đi!
Đại Đạo gì đó cút đi!
Trật tự gì đó không cần nữa.
Mặc kệ tất cả!
Đánh một trận cho sảng khoái.
Giết cho sảng khoái!
Ý chí Đại Đạo chết tiệt!
Trong sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân, họ không còn kinh ngạc nữa mà chỉ cảm thấy sợ hãi, thực lực của thiếu niên này đã vượt qua cảnh giới Hóa Đạo, có thể chống lại cả ý chí Đại Đạo...
Bùi thần hầu nhìn Diệp Quân, không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng kiêng nể, người này bây giờ đang không được bình thường, phải cẩn thận một chút để tránh bị giận cá chém thớt.
“Hỗn xược!”
Ngay lúc này, một luồng khí tức như thác đổ đột nhiên ập tới từ sâu trong vũ trụ tinh hà, trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh của nền văn minh vũ trụ cấp chín đều run rẩy, rối rít ngẩng đầu nhìn về phía tinh hà, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ!
Chỉ cần một luồng khí tức cũng đã khiến cho vô vàn chúng sinh cảm thấy tuyệt vọng, cứ như lũ kiến đang ngước mắt nhìn rồng, chỉ có tuyệt vọng mà không hề có ý định phản kháng.
Trong sân, khi thấy luồng khí tức khủng khiếp của Đại Đạo, tất cả mọi người đều sợ hãi, thậm chí có vài cương giả vương triều Thiên Mộ lập tức xoay người bỏ chạy.
Bọn họ nhất định không dám tiếp tục xem tiếp nữa.
Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa.
Nếu còn xem tiếp nữa thì mạng cũng chẳng còn.
Đại hoàng tử Thiên Hình nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, vẻ mặt phức tạp.
Gã biết Diệp Quân không tầm thường, nhưng không ngờ là thực lực của Diệp Quân lại kinh khủng như vậy, nếu sớm biết thực lực của Diệp Quân khủng khiếp thế này, gã đã không bày trò hãm hại hắn rồi, vì hành động của gã đã mang tới tai họa ngập đầu cho vương triều Thiên Mộ. Chương mới nhất tại Readme.
Đứng ở lập trường của gã, gã không hề hối hận, lập trường của mọi người khác nhau, vốn là ngươi chết ta sống, không có gì phải hối hận, nhưng đứng trên lập trường của vương triều Thiên Mộ, gã rất hối hận vì đã trêu chọc một kẻ địch lớn như vậy, để rồi khiến cho vương triều Thiên Mộ bị tiêu diệt mãi mãi.
Kê Tướng bên cạnh gã đột nhiên thấp giọng thở dài: “Điện hạ, chuyện này xảy ra vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, người đừng tự trách bản thân nữa.”
Thiên Hình nhìn Diệp Quân phía chân trời: “Thiếu niên kia đối mặt với Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín mà không sợ chút nào... Sự tự tin và ngang ngược này không phải là thứ mà những kẻ tầm thường có thể sánh được, có thể đào tạo ra người yêu nghiệt như vậy... nhất định không phải thế lực tầm thường, có khi là nền văn minh vũ trụ cấp mười hoặc là cao hơn...”
Nghe vậy, Kê Tướng kinh hãi, ngạc nhiên nói: “Sao có thể... Nền văn minh vũ trụ cao nhất chính là cấp mười mà...”
Thiên Hình khẽ lắc đầu: “Tầm nhìn của chúng ta quá thấp, cấp mười có thể là cực hạn của chúng ta, nhưng chưa chắc đã là cực hạn của người ta...”
Nói xong, gã nhìn Bùi thần hầu, nhẹ giọng nói: “Người đàn bà này chắc chắn biết điều gì đó, từ đầu tới giờ, cô ta vẫn rất bình tĩnh, kể cả khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm phá vỡ ý chí Đại Đạo, cô ta không hề tỏ ra bất ngờ... Nói cách khác, cô ta đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân, mà thực lực thật sự của hắn chắc chắn còn mạnh hơn bây giờ...”
Nói đến đây, sắc mặt gã đã trở nên vô cùng nhợt nhạt: “Nếu Diệp Quân xảy ra chuyện ở đây, nền văn minh Thiên Mộ của ta e là sẽ không còn sót lại cái gì...”