Nhìn chằm chằm Diệp Quân một hồi, An Vương nói: “Người trên bảng Chân Võ nghe đây, khi đánh nhau với hắn thì không được phép sử dụng thần vật không có cấp bậc. Diệp Quân hắn không sử dụng thần vật, Chân vũ trụ ta cũng không sử dụng chúng, chúng ta đánh nhau công bằng”.
Nghe An Vương nói thế, Tiểu Tháp trong người Diệp Quân bỗng nói: “Mẹ nó chứ, người phụ nữ này chơi lớn đấy, bà ta biết rõ Chân vũ trụ không thể có thần vật nào có thể so được với kiếm của tên này nên mới cố ý nói như vậy. Bây giờ nếu một thiên tài Chân vũ trụ không sử dụng thần vật thì tên này cũng không thể sử dụng, nếu không sẽ thua. Haizz, chết tiệt, kẻ thù của thằng nhóc này thông minh thật. Trận này… gặp phải đối thủ mạnh rồi”.
Giọng nói bí ẩn nói: “Hắn sử dụng kiếm Hành Đạo sẽ không bao giờ có thể tiến bộ, không dùng đến cũng tốt. Hơn nữa, sử dụng thanh kiếm này quả thật không tốt với thế hệ trẻ, dù sao hắn cũng đang đi trên con đường kiếm đạo vô địch, không phải là con đường dựa dẫm”.
Tiểu Tháp lặng thinh không nói nữa.
Cũng đúng!
Vào thời Kiếm Chủ Nhân Gian đời trước từng có chuyện kiếm mạnh người yếu.
Diệp Quân nhìn An Vương không lên tiếng.
An Vương bỗng nói: “Người trong tốp ba!”
Ầm!
Một luồng khí tức đáng sợ bỗng truyền đến từ trong con đường thời không đó.
Cứ thế lên đến số người trong top ba.
Gọi luôn người trong tốp ba!
Nghe An Vương nói thế, khí tức mạnh mẽ như thủy triều ập đến từ trong đường hầm thời không.
Tất cả thần linh đều nhìn về phía đó, một người đàn ông chậm rãi bước ra.
Người đàn ông mặc áo gấm, đường nét khuôn mặt sắc sảo, lưng thẳng tắp, mày kiếm mắt tinh, ánh mắt như có ánh sáng, khóe miệng nhếch môi toát ra vẻ tà ác và hoang dã.
“Ung Khải”.
Nhìn thấy người này, có thần linh ở đó ngạc nhiên thốt lên.
Nghe thấy cái tên này, tất cả thần linh đều nhốn nháo cả lên.
Người đứng thứ ba bảng Chân Võ: Ung Khải.
Là thiên tài Tuế Nguyệt Tiên trẻ nhất ở Chân vũ trụ trong một ngàn năm nay, mười bảy tuổi đã đạt đến Tuế Nguyệt Tiên, nếu có thể đạt đến Đại Đế ở mười tám tuổi thì sẽ là vị Đại Đế trẻ tuổi nhất trong ba ngàn năm nay.
Điều đáng nói là bây giờ Ung Khải vừa mười tám tuổi.
Ung Khải vừa xuất hiện, tất cả thần linh đều nhốn nháo.
Phải nói là vừa lúc bắt đầu đánh đến giờ, Chân vũ trụ quá bực bội, khó chịu.
Vì cho đến lúc này Chân vũ trụ thế mà lại không thắng được một trận nào cả.