Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Diệp Quân nhìn về phía này, Chấp Kiếm Nhân lại nổi giận mắng to: “Nhìn cái gì? Hả? Ngươi nhìn gì? Mẹ kiếp!”

Diệp Quân không biết phải nói gì nữa, bèn quay đầu đi luôn.

Người này quả là ngoa ngoắt vô địch!

Đi được một đoạn, hắn phát hiện, Chấp Kiếm Nhân vẫn đi rất chậm, bước đi khó nhọc, mày nhíu chặt như là đau đớn lắm.

Nếu cứ tiếp tục di chuyển với tốc độ này, chỉ sợ đến đêm cũng không tới được ngôi chùa kia.

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi quay lại chỗ Chấp Kiếm Nhân. Thấy Diệp Quân đi tới, Chấp Kiếm Nhân lập tức nổi giận: “Ngươi muốn làm gì? Hả?”

Diệp Quân trầm giọng bảo: “Đi với tốc độ này thì bao giờ chúng ta mới tới được chùa?”

Nói đoạn, hắn không để ý sự phản đối của Chấp Kiếm Nhân, vươn tay bế ngang Chấp Kiếm Nhân lên, đương nhiên, hắn vẫn phải phòng bị người này, tay trái ôm ngang eo nàng ta đè chặt lại, nếu người này cố tình gây khó dễ, hắn có thể áp chế được ngay.

Cùng lắm thì hai bên cùng chết!

Chấp Kiếm Nhân ban đầu còn phản kháng, nhưng lát sau lại không giãy giụa nữa.

Chấp Kiếm Nhân cũng không muốn chết ở chỗ này.

Đường đường là thống lĩnh của quân cận vệ, nếu chết một cách không rõ ở một nơi quái quỷ thế này thì sẽ thành trò cười cho thế nhân.

Đang đi, Diệp Quân bỗng lên tiếng hỏi: “Kiến thức của tỷ phong phú như thế, có đoán được nơi này là nơi nào không?”

Chấp Kiếm Nhân chậm rãi nhắm mắt, không nói một lời.

Diệp Quân liếc nhìn người nằm trong lòng, thành thật mà nói, người này thật sự rất xinh đẹp, đáng xếp vào hạng tuyệt sắc nhân gian.

Chấp Kiếm Nhân đột nhiên mở bừng mắt, giận dữ quát: “Nhìn cái gì mà nhìn? Đẹp lắm à mà nhìn? Hả?”

Diệp Quân lắc đầu: “Xấu lắm, xấu muốn chết”.

Chấp Kiếm Nhân tức tối cắn mạnh lên ngực Diệp Quân một cái.

“Mẹ nó!”

Diệp Quân cả giận, nói: “Tỷ điên đấy à? Điên à?”

Chấp Kiếm Nhân chỉ lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, không nói lời nào.

Diệp Quân trầm mặc một lúc mới nhẹ giọng bảo: “Chấp Kiếm Nhân cô nương, thực lực của tỷ dù xếp chung toàn vũ trụ cũng thuộc hàng độc nhất vô nhị, nhưng bây giờ, cấm chế của nơi này còn phong ấn được cả tu vi của tỷ, vậy thì người đặt ra cấm chế nhất định phải có thực lực vô cùng khủng bố. Hiện giờ chúng ta còn không biết mục đích của đối phương là gì, cho nên, chúng ta có thể dừng việc đấu đá nội bộ được không? Dù sao thì cả hai chúng ta đều không muốn cứ thế mất mạng một cách không rõ ràng ở một nơi thế này, đúng không?”

Chấp Kiếm Nhân vẫn lạnh nhạt nhìn hắn, nhưng thân mình đã hơi run lên: “Ra khỏi nơi này, việc đầu tiên ta phải làm là giết chết ngươi!”

Diệp Quân gật đầu, không nói gì.

Tính tình người này như thế, cần phải xuôi theo mới được, nếu không, nàng ta có thể chống đối tới chết!

Thấy Diệp Quân không còn cãi lại mình nữa, Chấp Kiếm Nhân hừ một tiếng, cũng không nói gì thêm nhưng sắc mặt vẫn lạnh như băng.


Diệp Quân bế Chấp Kiếm Nhân bước đến trước ngôi chùa cổ, cổng ngôi chùa cổ đổ nát tan hoang, có thể nhìn thấy cỏ dại cao đến vài trượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK