Giáo chủ gật đầu: “Vừa hay, chàng thanh niên bên cạnh ta cũng tự xưng là thánh tử Bỉ Ngạn, y vừa nói với ta, ý chí thuyền thánh truyền rằng, bọn dị đoan đang quấy nhiễu Bỉ Ngạn Giới của chúng ta, mục đích chuyến đi này của y là quét sạch bọn dị đoan.”
Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Nghe nói ngươi tới từ biển Khổ Giới?”
Nghe thấy thế, vẻ mặt Chu Lăng chợt thay đổi.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Ừ.”
Giáo chủ nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi nói ngươi là thánh tử Bỉ Ngạn, nhưng ngươi có bằng chứng gì không?”
Diệp Quân nói: “Ta có thánh khí Bỉ Ngạn.”
“Thật sao?”
Chàng thanh niên ở bên cạnh chợt bật cười: “Vừa hay, ta cũng có thánh khí Bỉ Ngạn.”
Diệp Quân nhìn thanh niên: “Thật là trùng hợp.”
Thanh niên quan sát Diệp Quân một lúc, cười nói: “Không biết thánh khí Bỉ Ngạn ấy là thứ gì, ngươi có thể lấy ra cho mọi người xem không?”
Diệp Quân cười nói: “Chi bằng, huynh đài lấy ra cho mọi người xem trước đi.”
Thanh niên gật đầu, cười nói: “Được.”
Dứt lời, y đột ngột xòe lòng bàn tay ra, một hòn đá xuất hiện trong tay y, hòn đá ấy chỉ lớn bằng nắm tay, hình dạng khác thường, trên đá có khắc ba dòng chữ: quá khứ, hiện tại, tương lai.
“Đá Đạo Tố!”
Có người ở trong sân kêu lên.
Ở bên cạnh Diệp Quân, tim Tổ Đạo đập thật nhanh, ánh mắt không che giấu được nỗi tham lam, nhưng nhanh chóng bị y che đi.
Diệp Quân cũng hơi ngạc nhiên, đá Đạo Tố không phải là thứ A Tổ muốn có hay sao?
Thanh niên nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi có nhận ra vật này không?”
Diệp Quân gật đầu: “Biết, đá Đạo Tố, có thể gọi bản thân mình ở quá khứ đến hiện tại dung hợp lại với nhau.”
Thanh niên cười nói: “Quả nhiên ngươi cũng không biết sức mạnh thật sự của vật này, nhưng cũng không sao, có lẽ các chủ giáo trong sân biết.”
Nhóm chủ giáo ở trong điện im lặng.
Vẻ mặt của Chu Lăng và Đại chủ giáo u ám, tất nhiên là bọn họ biết được sức mạnh thực sự của đá Đạo Tố rồi, bởi vì vật này đã được ghi lại bên trong Thánh Đường. Nếu vật này rơi vào trong tay chân thánh, việc đó đồng nghĩa với bất khả chiến bại, bởi vì chân thánh có thể gọi bản thân ở ngày hôm qua và ngày mai dung hợp lại với nhau.
Điều này đồng nghĩa với việc tăng ba lần sức mạnh trong phút mốt.
Một chân thánh, lập tức biến thành ba chân thánh!
Điều đó kinh khủng đến nhường nào chứ?
Đây là thánh khí Bỉ Ngạn đích thực!
Không cần tranh cãi!
Trong điện, mọi người vội vàng nhìn sang Diệp Quân.
Thanh niên cũng nhìn Diệp Quân, nở nụ cười bình tĩnh: “Huynh đài, đến lượt ngươi.”
Diệp Quân nhìn xung quanh: “Chỗ này hơi hẹp, chi bằng chúng ta đổi sang nơi khác đi?”
Vừa nói, hắn vừa mang tất cả mọi người vào trong Tiểu Tháp.
Sau khi vào trong Tiểu Tháp, vẻ mặt mọi người trong sân lập tức thay đổi.
Thanh niên kia cũng thế!
Ở trong tháp mười năm!
Bằng một ngày ở bên ngoài!
Mọi người đều hơi ngơ ngác như đang nằm mơ, hơi không thực tế.
Vẻ mặt giáo chủ cũng trở nên nghiêm túc.
Đột hiên Diệp Quân hỏi: “Mọi người có nhận ra tháp này không?”
Mọi người nhìn về chỗ Diệp Quân, giây phút này, vẻ mặt nhìn Diệp Quân của họ đã thay đổi.