Hách Liên Phu tiếp tục bị áp chế, ngay khi ông ta dừng lại thì đoá sen kia đã xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta. Tiếp đó có một cột sáng chiếu thẳng xuống và che phủ ông ta hoàn toàn.
Hách Liên Phu gầm lên, đôi tay nắm chặt rồi đấm lên phía trước.
Ầm!
Cột sáng Đại Đạo kia rung lên mãnh liệt, nhưng Hách Liên Phu không thể phá được nó. Trái lại, sau khi bị nó che phủ, thần hồn và ý chí chiến đấu của ông ta lại bị trấn áp tiếp, nó giống như một ngọn núi khổng lồ đè nặng lên người Hách Liên Phu, khiến thần chí của ông ta dần trở nên mơ hồ.
Thấy vậy, Tả Lâu ở bên ngoài chỉ biết lắc đầu: “Thật đáng tiếc!”
Nếu Hách Liên Phu mà có linh khí Thần Nguyên thì chắc chắn có thể đột phá được lên cảnh giới Thần Tổ, nếu được vậy thì đúng là sẽ có sự khác biệt rất lớn, đáng tiếc…
Bàn Lăng ở phía khác cũng nhìn Hách Liên Phu rồi lắc đầu: “Tộc Hách Liên định cược lớn một phen, họ nghĩ thế lực phía sau Diệp Quân mạnh hơn Sáng Thế Đạo Điện, nhưng đây là chuyện không thể!”
Uỳnh!
Đúng lúc này, bỗng có một tia sáng màu đen trong tay Hách Liên Vũ bay lên cao.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía ông ta thì thấy đó là một tấm lệnh bài.
Gọi tổ tiên!
Thấy thế, ai nấy đều ngẩn ra.
Một ông lão đứng sau Hách Liên Vũ cũng nghệt mặt ra rồi run rẩy nói: “Trưởng tộc, đây là…”
Người này biết lệnh bài gọi tổ tiên chỉ được dùng ba lần, mà nhà họ đã dùng hai lần rồi. Mà hai lần đó đều cứu gia tộc Hách Liên, nhưng lần thứ ba này có thể nói là con át chủ bài cuối cùng.
Nhờ có nó mà các châu của vực Cửu Châu đều phải dè chừng tộc Hách Liên phần nào.
Vì tổ tiên xưa kia của tộc Hách Lien là một cường giả cảnh giới Thần Tổ đỉnh cao.
Giờ phải dùng đến rồi!
Điều này có nghĩa là họ không còn gì chống lưng cho mai này nữa.
Các cường giả của gia tộc Hách Liên đều thấy hơi ngỡ ngàng, họ không ngờ trưởng tộc lại làm vậy.
Bàn Lăng nhìn Hách Liên Vũ rồi lắc đầu: “Con bạc luôn như vậy, luôn tin vào vận may… Ngu xuẩn! Gia tộc Hách Liên sắp biến mất rồi!”
Tả Lâu nấp một chỗ thấy Hách Liên Vũ gọi tổ tông thì cũng vô cùng kinh ngạc. Phải biết rằng tộc Hách Liên chỉ còn duy nhất một lần gọi tổ tông nữa thôi, một khi dùng đến con bài tẩy cuối cùng này thì về sau họ sẽ không thể dùng tiếp được nữa.
Vậy coi như đặt cước hết cả gia tộc rồi.
Tả Lâu nhìn Hách Liên Vũ, lúc này ông ta đang thấy vô cùng to mò, rốt cuộc điều gì đã khiến gia chủ của tộc Hách Liên liều lĩnh đến vậy.
Phải biết rằng một khi họ thua thì sẽ không còn một cơ hội trở mình nào nữa.
Ngay khi Hách Liên Vũ gọi tổ tông, lập tức có một ảo ảnh được hình thành ở phía chân trời, sau đó dần trở nên vô cùng chân thực trước mắt mọi người.
Đó là một ông lão mặc một bộ trường bào đơn giản, ánh mắt bình lặng như nước, cơ thể không hề toả ra bất kỳ khí tức nào.
Đó chính là Hách Liên lão tổ!
Khi nhìn thấy ông lão ấy, mọi người của tộc Hách Liên đều cung kính hành lễ. Đây là lão tổ của nhà họ, địa vị mà họ có được ngày hôm nay cũng nhờ ông lão này gây dựng. Vì thế, họ vô cùng kính trọng người này.