Thiên Mệnh Váy Trắng và Diệp Quân nhìn về phía người đàn ông áo trắng, người đàn ông khẽ mỉm cười: “Thiên Mệnh Váy Trắng”.
Thiên Mệnh Váy Trắng hơi nhíu mày.
Người đàn ông mỉm cười nói: “Đừng ngạc nhiên, đương nhiên chúng ta đã điều tra về các ngươi rồi”.
Diệp Quân hỏi: “Ông là người của Chúng Thần Điện?”
Người đàn ông gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân nhìn ông ta: “Dường như ta đâu có thù oán gì với các người?”
Người đàn ông cười nói: “Diệp công tử, lập trường của ngươi khác với chúng ta”.
Diệp Quân im lặng.
Rõ ràng Chúng Thần Điện này chọn đứng về phía Ác Đạo.
Người đàn ông nhẹ nhàng phe phẩy quạt xương trắng trong tay, cười nói: “Diệp công tử, không thể không nói lần này các ngươi khiến chúng ta rất bất ngờ, vì chúng ta không ngờ thế lực sau lưng ngươi lại khổng lồ đến thế, chúng ta thật sự không thể ngờ được”.
Diệp Quân nhìn người đàn ông áo bào trắng: “Nên bây giờ các người muốn thay đổi kế hoạch à?”
Trong mắt người đàn ông lộ vẻ ngạc nhiên: “Diệp công tử, trong tài liệu nói ngươi rất thông minh, đúng thật là như thế”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Rồng tổ cũng không phải người của chúng ta, vì sao các người lại giết nó?”
Người đàn ông cười nói: “Vì nó không chịu phục tùng Chúng Thần Điện chúng ta, chẳng những thế, nó còn coi thường Chúng Thần Điện nữa”.
Diệp Quân im lặng.
Người đàn ông đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua, không biết nhìn thấy gì, ông ta chợt cau mày, sau đó xoay người nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, chúng ta gặp lại sau”.
Dứt lời, ông ta dẫn theo người bí ẩn đội mũ rộng vành kia xoay người rời đi.
Nhìn hai người họ rời đi, Diệp Quân nhíu chặt mày.
Chúng Thần Điện!
Hắn không biết gì về thế lực này cả.
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên bên cạnh, Ngao Thiên Thiên đang nhìn thi thể rồng tổ trước mặt với vẻ u ám.
Diệp Quân khẽ thở dài, nắm chặt lấy tay Ngao Thiên Thiên.
Rồng tổ cũng giống như sư phụ của Ngao Thiên Thiên, bây giờ thấy nó chết, đương nhiên cô ấy sẽ thấy khó chịu.
Thiên Mệnh Váy Trắng chợt nói: “Có lẽ bọn họ muốn thu phục tất cả thú tổ trên thế gian này”.
Diệp Quân đang định đáp lời thì thời không trước mặt hắn hơi rung lên.
Sau đó, Diệp Quân sa sầm mặt.
Thiên Mệnh Váy Trắng hỏi: “Sao vậy?”