Thiên Huyễn Giới.
Hôm nay, một thanh kiếm bỗng rơi từ trên trời xuống.
Ầm!
Nháy mắt, cả Thiên Huyễn Giới đã bị xóa sổ!
Từ nay, vạn giới mất đi một thế giới.
...
Thiên Huyễn Giới từ nay đã bị xóa sổ.
Nhưng người ở thành Chư Thiên Vạn Giới lại không biết, vì các thế giới cách nhau quá xa, để tin tức truyền tới nơi cũng phải tốn mấy ngày.
...
Trong tinh không, Diệp Quân tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi, Diệp Quân suy tư.
Ảo cảnh!
Vì sao đối phương lại hóa thành cô cô váy trắng?
Lẽ nào là do tâm cảnh của mình?
Nghĩ đến đây, Diệp Quân nhíu mày, trước đây hắn đã đọc kha khá sách cổ, biết được có một số huyễn thuật sư thích mê hoặc người khác, đặc biệt có sở trường là công kích vào điểm yếu của đối thủ.
Đương nhiên hắn không cho rằng đạo tâm của mình là vô địch, con người ai cũng có khuyết điểm, chắc chắn mình cũng có khuyết điểm.
Nhược điểm trong đạo tâm của mình là cô cô váy trắng sao?
Diệp Quân trầm mặc.
Rốt cuộc thực lực của cô cô váy trắng mạnh đến nhường nào?
Hắn vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, vẫn luôn hỏi nhưng không có được đáp án.
Hơn nữa, Tháp gia luôn cố tình che giấu!
Vì sao phải che giấu?
Diệp Quân chầm chậm nhắm hai mắt lại, lẽ nào Tháp gia sợ sau khi mình biết được thực lực thật sự của cô cô váy trắng, đạo tâm sẽ chịu tổn thương?
Nghĩ đến đây, Diệp Quân chợt mở mắt ra, tay phải cầm chặt kiếm Hành Đạo.
Tiểu Tháp bỗng hỏi: "Ngươi đang nghĩ gì vậy?"
Bây giờ nó thật sự thấy hơi sợ Diệp Quân rồi!
Thằng nhóc này quá thông minh, nó không nắm chắc được hắn.
Nghe Tháp gia hỏi, Diệp Quân cười nói: "Không có gì!"
Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, nhiệm vụ cấp bách của ngươi bây giờ là tu luyện cho tốt, đấu bảng giành hạng nhất, biết chưa?"
Diệp Quân mỉm cười: "Ta biết rồi!"
Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Chắc chắn thằng nhóc này đang nghĩ cái gì đó!"
Giọng nói bí ẩn: "Đừng lo, thằng nhóc này không dễ dàng bị phá hủy đạo tâm đến vậy đâu!"
Tiểu Tháp đáp: "Hy vọng là vậy!"
Đúng lúc này, một ảo ảnh bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.