Trong bóng tối, Dương Huyên nhìn hai tỷ đệ say sưa chiến đấu ở phía xa xa, cười nói với Diệp Thanh Nhi: “Hai người này thật là xuất sắc, không biết là con nhà ai mà giỏi thế”.
Nghe vậy, Diệp Thanh Nhi thoáng cong môi, một nụ cười nhẹ thoáng hiện, nhưng chỉ trong thoáng chốc.
Rầm!
Cũng vào lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, hai tỷ đệ tách ra.
Diệp Quân nhìn xuống cánh tay đã tê dại, cười bảo: “Đã tay lắm”.
Phải công nhận một điều, trận chiến này đánh đến đã tay, đúng là chỉ khi chiến đấu với thế lực ngang sức ngang tài như thế này mới thoải mái.
Diệp An liếc nhìn Diệp Quân, tuy không nói gì nhưng cô ấy cũng thấy thật đã tay.
Hai tỷ đệ không đánh tiếp, bởi vì nếu còn đánh nữa là sẽ thành đánh thật.
Mà nếu đánh thật thì sẽ không còn là phân thắng bại mà phải phân sống chết.
Diệp Quân hít sâu một hơi, xòe tay ra, kiếm ý vô địch tuôn ra từ lòng bàn tay hắn. Thấy kiếm ý vô địch, Diệp Quân lập tức mừng rỡ, bởi vì hắn đã phát hiện, qua trận chiến vừa rồi, kiếm ý vô địch này đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Là kiếm ý loại chiến đấu?
Diệp Quân ha hả cười lớn, nếu kiếm ý vô địch này thực sự biến thành kiếm ý loại chiến đấu thì thật quá sung sướng.
Cách đó không xa, Diệp An liếc nhìn kiếm ý vô địch trong tay Diệp Quân, đang muốn hỏi gì đó thì cả hai tỷ đệ đột nhiên đồng thời ngoảnh đầu nhìn, thấy nơi xa xa, tinh hà bỗng sôi trào, ngay sau đó, từng luồng hơi thở hùng hồn cuốn tới.
Thấy thế, hai tỷ đệ cùng nhíu mày.
Trong bóng tối, Dương Huyên cũng liếc mắt nhìn về phía đó, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Diệp Quân nhìn từng luồng hơi thở hùng hồn từ phía xa đang phóng về phía mình, sắc mặt bình thản.
Không khó đoán rằng đó chính là người của nhà họ Vương đuổi tới.
Hậu duệ của thần linh!
Trước hắn cũng từng hỏi Mộc Nguyên, được biết, nếu gọi là hậu duệ của thần linh thì đó chính là hậu duệ của những vị thần trước kia.
Thần tất nhiên cũng có thất tình lục dục, bọn họ cũng sẽ có dục vọng, bởi vậy đều có con cháu, con cháu của họ được gọi là hậu duệ của thần linh.
Những hậu duệ của thần linh này cũng may mắn có ưu thế tu luyện hơn người, bởi nói sao thì họ cũng là hậu duệ của thần, thân thể hay huyết mạch đều đã mạnh hơn người thường rất nhiều.
Cũng chính vì thế, hậu duệ của năm vị thần ở thời đại trước có thể nói đều có một vị trí vô cùng đặc thù.
Hậu duệ của thần linh!
Nghe thôi đã thấy cao xa vời vợi!
Không biết nghĩ tới điều gì, Diệp Quân bỗng quay sang nói với Diệp An: “Tỷ, nhà chúng ta có gia phả không?”
Diệp An nghi hoặc: “Đệ hỏi cái đó làm gì?”
Diệp Quân nghiêm túc đáp: “Muốn hiểu về người trong nhà một chút”.
Diệp An vỗ mạnh lên vai Diệp Quân một cái, lạnh lùng nói: “Phải biết dựa vào chính mình, hiểu không hả?”
Diệp Quân: “…”
Đúng lúc này, sáu gã cường giả đã xuất hiện cách hai tỷ đệ không xa, cầm đầu là một người đàn ông trung niên vận bộ vân bào rộng, tay phải nắm chặt, bên hông giắt một hồ lô rượu.