Huyết mạch cạn kiệt!
Mọi người đều im lặng.
Huyết mạch có thể tăng lên vô hạn không?
Chắc chắn là không thể, không có huyết mạch nào nghịch thiên như thế, bởi vậy chắc chắn huyết mạch của Diệp Quân sẽ chỉ tăng đến một lúc nào đó, đến khi tới cực hạn hắn sẽ bị huyết mạch phản phệ.
Huyết mạch phản phệ!
Cố gắng thêm nửa canh giờ nữa?
Ánh mắt người đàn ông trung niên cầm đầu tối sầm, hơi do dự.
Mà lúc này người đàn ông áo xanh lại nói: “Ở tuổi này mà người này đã có sức chiến đấu thế này, nếu hôm nay không giết, sau này chúng ta sẽ còn chẳng bằng con kiến khi đứng trước mặt hắn”.
Nghe xong những lời này, vẻ mặt mọi người lại càng thêm khó coi.
Đúng thế!
Năm nay Diệp Quân mới bao nhiêu tuổi?
Khoảng hai mươi mốt!
Ở tuổi này mà sức chiến đấu đã đáng sợ như thế, nếu cho hắn thêm thời gian trưởng thành thì còn thế nào nữa?
Nghĩ tới đây, trong mắt người đàn ông trung niên lại hiện lên sát khí, lần này ông ta không còn do dự nữa: “Làm hắn kiệt sức đi!”
Làm hắn kiệt sức!
Lúc này cứng đối cứng với Diệp Quân không nghi ngờ gì là một hành vi ngu xuẩn.
Bốn chữ, làm hắn kiệt sức.
Đến khi huyết mạch của hắn cạn kiệt và tự phản phệ.
Đương nhiên không chỉ làm hắn kiệt sức, bọn họ cũng đã xin viện trợ, không lâu nữa sẽ có cường giả tới đây.
Bây giờ họ đã không còn nghĩ đến vấn đề thể diện nữa, họ chỉ muốn Diệp Quân chết thật nhanh.
Mọi người lại lao về phía Diệp Quân, nhưng lần này họ không còn ở gần hắn nữa mà tấn công từ xa.
Diệp Quân nhiều lần lao về phía đám đông nhưng đều bị bọn họ đẩy lùi, mà bọn họ cũng không đuổi theo tấn công mà chỉ hợp sức phòng thủ.
Bọn họ phòng thủ, Diệp Quân nhất thời thật sự không làm gì được họ, dù sao bọn họ cũng đông người.