Diệp Quân vội nói: “Chỉ hôn một cái thôi mà, thật sự không có suy nghĩ gì khác cả, ta có thể thề với trời”.
Trời: “…”
Từ Chân nhìn Diệp Quân một lúc lâu, sau đó vùi đầu vào lòng hắn: “Ngủ thêm một lát.”
Diệp Quân thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn gật đầu: “Được!”
Hai người ôm nhau ngủ tiếp.
Mà lúc này, hắn cũng không dám làm loạn nữa.
Chân tỷ này trông rất dịu dàng, nhưng cô ta trở nên nghiêm túc vẫn hơi đáng sợ.
Giữa trưa.
Ánh mặt trời chiếu vào phòng, nhiệt độ phòng chậm rãi tăng lên, trở nên ấm áp.
Trên giường, Diệp Quân mở mắt ra, ngủ một giấc thoải mái, cảm giác uể oải chóng mặt trước đó cũng hoàn toàn biến mất.
Như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân nhìn Từ Chân trong lòng mình, Từ Chân không chỉ ôm hắn bằng hai tay mà cả chân cũng gác lên người hắn.
Có thể nói lúc này trông hai người rất mờ ám!
Diệp Quân không có suy nghĩ gì khác, hắn sẽ không ngây thơ cho rằng cô gái trước mắt thích hắn, cô gái này luôn hành động không theo lẽ thường.
Lúc này, Chân Thần chậm rãi mở mắt, khi thấy cả người mình kề sát vào người Diệp Quân, cô ta thoáng sửng sốt, nhưng lấy lại bình tĩnh rất nhanh, cô ta ngồi dậy chỉnh lại mái tóc hơi rối, sau đó cô ta đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Không hề có vẻ mất tự nhiên!
Diệp Quân cũng ngồi dậy, hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hôm nay ánh mặt trời rất đẹp, ấm áp, khiến người ta rất thoải mái.
Nhớ tới vấn đề Từ Chân hỏi hôm qua, hắn cảm thấy hơi xấu hổ, không ngờ Từ Chân thật sự hỏi vấn đề kia, nếu không phải đã uống say thì e rằng hắn sẽ không dám trả lời vấn đề nào cả!
Chẳng trách cô gái này muốn chuốc say hắn!
Đúng là ghê gớm!
Lúc này, Từ Chân đi ra từ trong phòng tắm, cô ta đã thay áo choàng tắm thành một bộ đồ ngủ tơ lụa, váy dài đến đầu gối, rất mỏng, trong suốt như ẩn như hiện.
Diệp Quân nhìn đến mức hơi xấu hổ!
Chân tỷ này thật sự không coi hắn như người ngoài mà!
Từ Chân đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Cậu muốn tắm không?”
Diệp Quân gật đầu: “Muốn!”
Trên người hắn đầy mùi rượu, đương nhiên là phải tắm cho sạch rồi.
Từ Chân cười nói: “Vậy cậu đi tắm đi!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó đứng dậy đi về phía phòng tắm, vừa đi vào, hắn đã nhìn thấy một vài quần áo…
Diệp Quân thu hồi tầm mắt, cởi quần áo, sau đó bắt đầu tắm. Nước lạnh như băng xối xuống từ trên đầu, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, mặc cho dòng nước lạnh như băng cọ rửa người mình, rất thoải mái.
Lúc này, hắn nghĩ tới cuộc trò chuyện với Từ Chân tối qua!
Chấp niệm!
Không thể không nói, những lời của Từ Chân khá có tác dụng với hắn, nói là giác ngộ cũng không quá đáng.