Nói rồi còn liếc xéo hắn: “Sao mấy cô vợ của ngươi ai cũng mạnh thế nhỉ?"
Diệp Quân hỏi: “Cô đã từng gặp Chân tỷ?"
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ, mạnh lắm đấy, mạnh không tưởng luôn”.
Diệp Quân im lặng.
Phạn Chiêu Đế đưa tay ra mời: “Đừng mãi nói chuyện thế, nếm thử mấy món ta làm xem”.
Diệp Quân nhìn cô ta rồi gắp một miếng thịt đưa vào miệng, nhai nuốt một hồi rồi ngạc nhiên khi phát hiện mùi vị khá khác lạ.
Phạn Chiêu Đế cười hỏi: “Thấy linh nhục của khu vực Thần Khư thế nào?"
Diệp Quân đáp: “Cũng được”.
Phạn Chiêu Đế cũng nhấm nháp một miếng, nói: “Lúc bé ta thích ăn món này nhất, tiếc rằng khi ấy nó chính là một thứ xa xỉ”.
Diệp Quân hỏi: “Phạm cô nương đã có kế hoạch rồi đúng không?"
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Bước đầu tiên là tăng cường sức mạnh cho ngươi”.
Diệp Quân: “Bằng cách nào?"
Phạn Chiêu Đế: “Hấp thu mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng”.
Diệp Quân nhíu mày.
Phạn Chiêu Đế lại gắp một miếng thịt khác: “Người khác làm vậy là để hấp thu năng lượng, còn ngươi là để nghiệm chứng, nghịch pháp”.
Diệp Quân: “Ý cô là sử dụng luật pháp Vô Thượng của khu vực Thần Khư để chứng nghiệm Quan Huyên pháp của ta?"
Phạn Chiêu Đế tỏ vẻ khen ngợi: “Đúng, nhưng chỉ đúng một nửa. Ngươi không chỉ phải nghiệm chứng mà còn phải tham khảo, bổ sung, cải tiến. Luật pháp Vô Thượng của chúng ta có rất nhiều điều có thể khiến ngươi thấy phiền phức, nhưng cũng có rất nhiều thứ ngươi có thể dùng. Lựa chọn thế nào đều nằm ở ngươi”.
Diệp Quân im lặng.
Phạn Chiêu Đế lại nói: “Ta đã từng thấy Quan Huyên pháp của ngươi, biết lý niệm cốt lõi của trật tự của ngươi là gì. Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ, ngươi cần phải tham khảo thêm, mà luật pháp Vô Thượng chính là nguồn tốt nhất. Hơn nữa nó cũng là một loại phương pháp tu luyện, cách tốt nhất để tham khảo chính là tự mình học nó”.
Diệp Quân hỏi: “Vậy còn nghịch pháp?"
Phạn Chiêu Đế cười: “Là dùng Quan Huyên pháp đi ngược lại luật pháp Vô Thượng đã mục ruỗng. Nếu ngươi làm được thì kiếm ý của ngươi sẽ đạt đến tầm cao mới”.
Diệp Quân không nói gì.
Phạn Chiêu Đế: “Trước tiên là ngươi phải đi tìm được càng nhiều mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng càng tốt, để ngươi trải nghiệm trước cách quy luật đại đạo của nó vận hành”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta nghe cô”.
Phạn Chiêu Đế nhoẻn cười: “Tốt”.
Một ông lão áo đỏ đi đến thi lễ, nói với cô ta: “Bẩm Bệ hạ, đã chuẩn bị sẵn sàng”.
Phạn Chiêu Đế gật đầu, nói với Diệp Quân: “Đến dị chiến trường thôi”.
Diệp Quân: “Ừm”.
Phạn Chiêu Đế đứng dậy, thoắt cái đã cùng Diệp Quân xuất hiện ở nơi cần đến, chỉ nhìn thấy vực sâu thời không hun hút vô tận.
Cô ta nói: “Trong đó là một di tích, cũng là trung tâm nơi dị thần và tướng quân Khung Dã tướng quân tử trận. Nơi đó có thần vật bọn họ để lại và trái tim luật pháp Vô Thượng trong cơ thể Khung Dã”.
Diệp Quân hỏi: “Trái tim luật pháp Vô Thượng?"
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Sinh ra khi hấp thu thật nhiều mảnh vỡ của nó, cũng chính là trung tâm sức mạnh của họ. Nhưng điều kiện để tạo ra nó quá khó khăn, từ khi pháp ấn Vô Thượng vỡ nát cho đến giờ cũng chỉ có vài người làm được trên khắp khu vực Thần Khư”.
Cô ta nhìn hắn: “Mục tiêu lần này của ngươi chính là trái tim của Khung Dã và thần tâm của dị thần”.
Diệp Quân: “Chúng vẫn tồn tại sao?"
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Có chứ”.