Ông ta chợt phát hiện kiếm tu trẻ tuổi này rất là lì, tuy ông ta vẫn luôn áp đảo nhưng chẳng cách nào giết được.
Đã vậy còn càng đánh càng mạnh.
Không thể kéo dài nữa.
Ông ta dừng lại nhưng không tiếp tục tấn công mà lại vung tay lên. Thấy tín hiệu này, hai người áo đen khác ở gần đó lập tức biến mất.
Cả ba người áo đen đồng thời tấn công.
Thấy đối phương giở trò hội đồng, Diệp Quân nheo mắt, sáng ý dâng lên.
Ý kiếm trong tay biến thành kiếm Thanh Huyền, ba loại huyết mạch được khởi động.
Hắn vung kiếm chém.
U u!
Tiếng kiếm minh chấn động vũ trụ.
Ba người áo đen thấy hắn đổi kiếm thì hốt hoảng thối lui nhưng cũng đã bị đường kiếm bắt kịp.
Gã đi trước nhất bị chém đứt bàn tay phải.
Ba người kia dừng lại với vẻ hoảng sợ.
Diệp Quân thừa thắng xông lên, đánh về phía ba người.
Người áo đen dẫn đầu nhắc nhở: “Coi chừng thanh kiếm”.
Bọn họ lao tới, thả ra khí thế hùng hậu ngưng tụ lại thành một. Ba người hóa thành ba tia sáng bay ra.
Uỳnh!
Hàng loạt đợt sóng xung kích nổ ra, kiếm khí và ánh sáng đen nổ tung khiến vũ trụ tan tành.
Ba người áo đen dừng lại, nhìn Diệp Quân với vẻ nghiêm túc.
Hắn bị đẩy đi mấy vạn trượng, khóe miệng nhỏ máu nhưng rất phấn khích. Huyết mạch Phong Ma đã khởi động, hắn càng lúc càng điên.
Chiến ý ngùn ngụt.
Hắn liếm vết máu bên môi rồi nhe răng cười, hóa thành kiếm quang vọt về phía đối thủ.
Sát niệm dâng lên, không chết không ngừng.
Huyết mạch Phong Ma thật ra còn đáng sợ hơn cả kiếm ý của hắn, vì một khi khởi động nó thì hắn sẽ có mười phần thần tính, tuy chưa thể dùng nhân tính áp chế nhưng nhiêu đó đã khiến hắn mạnh lên rất nhiều.
Thấy đối thủ bị thương mà còn chủ động ra tay, ba người áo đen nhíu mày, hóa thành ba cột sáng biến mất.
Cột sáng và Diệp Quân va vào nhau. Diệp Quân tuy có huyết mạch Phong Ma nhưng cũng không đánh lại ba người, bị đẩy lui. Đối thủ đồng loạt lao tới.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân bị đánh bay, vừa dừng lại đã lại vọt tới.
Ba người áo đen nhíu mày. Sao tên này khởi động huyết mạch xong lại như bị điên vậy? Đánh thế là muốn chết à?
Nhưng họ không dám xem thường hắn và thanh kiếm có thể khiến bản thể họ bị thương.
Một hồi sau, nhận ra chiến lực của Diệp Quân không ngừng tăng lên, sắc mặt ba người càng khó coi.
Sức mạnh huyết mạch hoặc thần thông của kẻ khác thì càng dùng càng yếu, tên này lại ngược lại.
Uỳnh!
Kiếm quang màu máu phát nổ. Diệp Quân bị đánh bay, khi chuẩn bị lao tới nữa thì thời không gần đó vỡ đôi, một thanh trường mâu phóng ra.
Đồng tử hắn rụt lại, chỉ có thể vung kiếm đỡ thanh mâu quá nhanh ấy.
Choeng!
Kiếm Thanh Huyền run lên bần bật. Thanh mâu nứt toác. Bản thân Diệp Quân thì bị văng đi mấy vạn trượng.
Tiểu Tháp phát cáu: “Bà mẹ nó bọn hèn hạ! Đã hội đồng mà còn đánh lén!"
Diệp Quân cảm thấy máu dâng lên trong cổ họng rồi trào ra. Hắn lau vết máu đi, hỏi: “Tháp gia muốn ra tay không?"