Cách đó không xa, Tư Mã Phong và Khuất Thần đã lập tức bước lên phía trước, hai người đồng loạt ra tay, nhưng cảnh giới của bọn họ vốn thấp hơn bốn gã quân cận vệ kia, hơn nữa, nhân số lại không chiếm ưu thế, bởi vậy, vừa mới giao đấu, bọn họ đã bị đánh bay ra ngoài.
Hoàn toàn bị nghiền nát!
Chu Ngôn đột nhiên chỉ vào Phương Ngự ở đằng xa: “Giải quyết gã trước đi”.
Bốn gã quân cận vệ kia lập tức xông về phía Phương Ngự.
Phương Ngự nhìn bốn gã quân cận vệ thực lực vượt xa mình đang xông tới, ánh mắt gã không hề có chút sợ hãi nào.
Đúng lúc này, Khuất Thần cách đó không xa đột nhiên xòe bàn tay ra, trong tay ông ta xuất hiện một bức tranh cuộn tròn, ông ta niệm một câu thần chú, ngay sau đó, bức tranh cuộn kia đột nhiên bay dựng lên, một luồng ánh sáng đáng sợ quét qua.
Trong nháy mắt, bốn gã cường giả của quân cận vệ bị luồng ánh sáng này đánh lui.
Thấy cảnh này, đám người Chu Ngôn nhíu mày, bọn họ đồng loạt nhìn về phía Khuất Thần, trên đầu Khuất Thần, bức tranh kia được mở ra, nó rộng tầm khoảng nghìn trượng, đó là một bức tranh sơn thủy khổng lồ, xung quanh tỏa ra một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
“Thần Giai Chí Bảo!” Thấy cảnh này, vẻ mặt Chu Ngôn lập tức tối sầm lại, ông ta nhìn về phía Khuất Thần, nhíu mày: “Tên này tại sao lại có nhiều báu vật như vậy chứ?”
Không chỉ có Chu Ngôn, Tư Mã Phong đứng bên cạnh cũng cảm thấy khiếp sợ: “Chủ sự Khuất Thần! Ông…” Khuất Thần cười khổ.
Đây đâu phải là bảo vật của ông ta, đây thật ra đều là đồ của Tiên Bảo Các, làm chủ quản sự của Tiên Bảo Các, ông ta được nắm giữ rất nhiều báu vật, nhưng thật ra không có quyền sử dụng chúng, để đề phòng chủ sự các nơi kiếm tiền bỏ túi riêng, Tiên Bảo Các đã đặt ra rất nhiều hình phạt nghiêm khắc, một khi tự ý sử dụng thần vật, nhẹ thì được miễn tội, nặng thì sẽ phải nhận hình phạt.
Nhưng giờ phút này, ông ta không thể nào quan tâm nhiều thứ như vậy được nữa.
Mạng sắp mất đến nơi rồi, còn quan tâm nhiều như vậy làm gì?
Khuất Thần ngẩng đầu nhìn bức tranh, ông ta hít sâu một hơi, sau đó tiếp tục kích hoạt bức tranh cuộc tròn, khi được kích hoạt, bức tranh đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó… một tia sáng cao vạn trượng đột nhiên phát ra từ trong bức tranh, sức mạnh mãnh liệt đó đã đánh lui bốn gã quân cận vệ của Đại Chu chỉ trong nháy mắt !
Không chỉ có bọn họ, đám người Chu Ngôn cũng bị tia sáng này đánh lui ra sau.
Khuất Thần đột nhiên bước lên phía trước một bước, trong cơ thể ông ta có vô số huyền khí mạnh mẽ tràn vào bức tranh, ông ta lại tiếp tục kích hoạt bức tranh, nó đột nhiên phát ra một luồng khí tức đáng sợ, dưới sự chấn động của luồng khí tức này, toàn bộ thiên hà dâng trào như nước khiến người ta sợ hãi vô cùng.
Khuất Thần đột nhiên rống lên: “Giết! Giết!”
Lời vừa dứt, bức tranh kia đột nhiên hóa thành vô số tia sáng đánh thẳng về phía đám người Chu ngôn, tia sáng quét qua nơi nào thì không gian xung quanh nơi đó đều bị phá hủy. Cách đó không xa, đám người Chu Ngôn thấy tia sáng kinh khủng đó, vẻ mặt trở nên cực kỳ căng thẳng, bọn họ cũng không ngờ rằng uy lực của thần vật kia lại đáng sợ đến như vậy, họ lập tức vừa lui ra sau vừa phòng vệ, toàn bộ bầu trời sao ngay lập tức trở thành một mớ hỗn độn.
Việc này cũng làm tiêu hao rất nhiều sức lực của Khuất Thần, chỉ trong nháy mắt, huyền khí trong cơ thể ông ta đã chạm đáy, không chỉ như vậy, bây giờ thực lực của ông ta hoàn toàn không thể nào không chế được thần vật, bởi vậy trong thời gian ngắn ngủi vẻ mặt của ông ta cũng trắng bệch ra như tờ giấy.
Đúng lúc này, ánh sáng tỏa ra từ thần vật cũng bắt đầu yếu dần, không bao lâu sao, những tia sáng đó đã tự tan biến hết, lúc này, một cường giả của quân cận vệ đột nhiên lao tới trước mặt Khuất Thần, vẻ mặt Khuất Thần hoàn toàn thay đổi, ông ta vội vàng điều khiển thần vật chắn trước người mình.
Bùm!
Sau tiếng nổ, Khuất Thần bị đánh thẳng ra ngoài, nhưng ngay lúc này, Tư Mã Phong đột nhiên chắn trước mặt tên cường giả của quân cận vệ, tay phải ông ta siết chặt lại, sau đó đấm ra một quyền.
Sau cú đấm này, vô số chính khí hạo nhiên quét qua mặt ông ta, tên cường giả của quân cận vệ cũng đột nhiên đâm ra một ngọn giáo.
Keeng!
Bùm!