Đương nhiên, nguyên nhân thật sự là do dáng dấp của người đàn ông trước mắt với bức chân dung mà Thiên Mộ Chủ đưa cho ông ta rất giống nhau.
Thấy Thượng Thương không có động tĩnh gì, đạo sĩ Trương nhất thời bối rối, y nhìn Thượng Thương, nói: “Thượng Thương Chủ.”
Thượng Thương quay đầu nhìn đạo sĩ Trương: “Sao vậy?”
Đạo sĩ Trương cung kính nói: “Thượng Thương, xin người giúp ta giết người này.”
Mặc dù y có thể mời được Thượng Thương, nhưng thật ra đây chỉ là một dạng trao đổi, rất nhiều đại lão của nền văn minh vũ trụ cấp chín cần nhận tín đồ để thu thập sức mạnh tín ngưỡng cho mình.
Sức mạnh tín ngưỡng còn được gọi là sức mạnh của chúng sinh, là một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, cũng là cách thức tu hành độc đáo của nền văn minh vũ trụ cấp chín.
Người đạo sĩ Trương chọn là Thượng Thương, là tín đồ của Thượng Thương, trong những năm gần đây, y đã góp nhặt rất nhiều sức mạnh tín ngưỡng cho ông ta nên mới có thể nhận được lễ vật.
Thượng Thương không quan tâm tới đạo sĩ Trương, mà chỉ nhìn Diệp Quân đứng cách đó không xa, hỏi tiếp: “Ngươi họ Diệp sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Thượng Thương cười nói: “Ngươi có quen người nào họ Dương không?”
Dù thiếu niên trước mắt đây họ Diệp, không giống với người ông ta muốn tìm, nhưng ông ta vẫn quyết định hỏi thử xem.
Cẩn thận một chút cũng không có vấn đề gì.
Lỡ như đúng người thì sao?
Ở cấp bậc này của ông ta, sai lầm có thể mắc nhưng ngu xuẩn thì không.
Nghe Thượng Thương nói vậy, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Họ Dương sao?”
Thượng Thương gật đầu, đang định nói tiếp thì Diệp Quân lại hỏi: “Có phải là kiếm tu áo xanh không?”
Nghe vậy, vẻ mặt Thượng Thương hoàn toàn thay đổi, run rẩy nói: “Ngươi, ngươi quen ông ta sao?”
“Ông ấy là ông nội của ta.” Diệp Quân gật đầu.
“Trời ơi!”
Thượng Thương đột nhiên kích động: “Ngươi, ngươi chính là cậu Dương!”
Cậu Dương?
Nghe Thượng Thương nói vậy, mọi người đều thắc mắc.
Cái quái gì vậy?
Thượng Thương quen biết Diệp Quân sao?
Không chỉ mọi người, tới Diệp Quân giờ phút này cũng hoài nghi: “Ông biết ông nội ta sao?”
Thượng Thương vui vẻ nói: “Có quen, ta và ông nội ngươi là...”
“Bạn bè?” Diệp Quân nói.
Thượng Thương vội vàng gật đầu: “Đúng rồi cậu Dương, ngươi có biết chúng ta tìm ngươi bao lâu rồi không? Tại sao ngươi lại lăn lộn ở nền văn minh cấp thấp này chứ? Để tìm được ngươi, suýt chút nữa bọn ta phải tới đánh nhau với nền văn minh cấp mười rồi đó.”
Diệp Quân: “???”
Còn đạo sĩ Trương lại vô cùng sợ hãi.
Cái quái gì thế này?
Thượng Thương này biết Diệp Quân? Hơn nữa còn tìm Diệp Quân rất lâu, thậm chí còn không ngại đánh nhau với nền văn minh vũ trụ cấp mười chỉ vì Diệp Quân.
Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?
Đạo sĩ Trương hoài nghi: “Thượng Thương Chủ?”
“Câm miệng!”