Bởi vì tốc độ quá nhanh, nên rất ít người nhìn thấy Diệp Quân đổi kiếm.
Đương nhiên cho dù không đổi lại thì cũng rất ít người nhận ra thanh kiếm này, ngoại trừ năm đó vài người từng thấy thanh kiếm này, mà bọn họ về cơ bản đều đã chết.
Khi nhìn thấy Cổ Hạo bị giết trong nháy mắt, rất nhiều người có mặt đều sững sờ.
Làm bằng cách nào vậy?
Thương tu vô song Giang Phàm nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói lời nào, nhưng trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc.
Lúc này, Diệp Quân đi tới bên cạnh Cổ Hạo, Cổ Hạo run rẩy nói: “Ngươi… ngươi đổi kiếm rồi!”
Diệp Quân không nói gì, hắn cầm lấy nhẫn không gian của Cổ Hạo, bên trong nhẫn không gian có hơn một nghìn vạn kim tinh, hai mươi vạn tiên tinh, ngoài ra còn có rất nhiều đan dược, trong đó còn có mấy lọ tiên phẩm!
Đương nhiên quan trọng nhất còn có siêu thần giáp.
Diệp Quân thở dài: “Ngươi giàu thật đấy!”
Cổ Hạo nhìn Diệp Quân: “Ngươi giết ta đồng nghĩa với việc tuyên chiến với Cổ tộc!”
Diệp Quân lắc đầu: “Ngu ngốc, ta không giết ngươi thì Cổ tộc cũng sẽ không buông tha cho ta”.
Nói xong, hắn vung kiếm chém xuống.
Xẹt!
Đấu Cổ Hạo bay lên, máu tươi phun ra xa mười mấy mét.
Giết rồi!
Vẻ mặt của mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng.
Diệp Quân thật sự dám giết người!
Y là người Cổ tộc đấy!
Cổ tộc là một trong bốn đại gia tộc trong tổng viện của thư viện Quan Huyên, không phải là gia tộc mà nhà họ An có thể sánh bằng.
Diệp Quân này thật to gan!
Giang Phàm nhìn Diệp Quân, cảm thấy hơi bất ngờ.
Điều bất ngờ đầu tiên là về thực lực của Diệp Quân.
Mặc dù Cố Hạo là kẻ vô dụng, nhưng vẫn có thực lực, vậy mà lại bị Diệp Quân giết trong nháy mắt.
Điều bất ngờ thứ hai là Diệp Quân lại dám giết người của Cổ tộc.
Nếu là gã, gã chắc chắn không dám!
Dù sao đó cũng là Cổ tộc.
Nhưng nghĩ kỹ lại, đúng như Diệp Quân nói, cho dù không giết Cổ Hạo thì với tính cách và nhân phẩm của Cổ Hạo, sau này chắc chắn sẽ tiếp tục nhắm vào hắn.
Vì vậy giết luôn bây giờ thì tốt hơn!
Nghĩ đến đây, Giang Phàm lắc đầu thở dài.
Mấy người trước so tài với Diệp Quân đều vô cùng thân thiện, mọi người cùng tôn trọng lẫn nhau, cho nên dù thua trận, Diệp Quân cũng không có ý định giết người, mà ngược lại còn quý mến nhau hơn.
Chỉ có Cổ Hạo là khác, vừa đến đã nói muốn giết người, hơn nữa không chỉ nói mà còn làm.
Vậy nên y không chết thì ai chết?