Chiến Đế xuất hiện, sắc mặt Diệp Quân cũng trở nên nặng nề, các Đại Đế cũng được chia mạnh yếu theo thực lực, vị Cố tả sứ vừa rồi có thực lực mạnh hơn rất nhiều so với những Đại Đế bình thường.
Song, Diệp Quân biết mình có thể giết được đối phương chủ yếu là vì ban đầu đối phương quá khinh địch, liều lĩnh đối đầu trực diện với kiếm Thanh Huyên của hắn, bị chém nát thân thể. Sau khi chém nát thân thể Cố tả sứ, Diệp Quân nhận ra, khi chỉ còn lại linh hồn, vị Cố tả sứ này hết sức yếu ớt.
Thanh kiếm này có thể khắc chế linh hồn, thậm chí còn là kiểu khắc chế mang tính hủy diệt.
Nếu ban đầu đối phương không đối đầu trực tiếp với hắn, chỉ e rất khó để giết được đối phương.
Mà lúc này, vị Chiến Đế mới gia nhập cuộc chiến thậm chí còn có khí thế đáng sợ hơn cả Cố tả sứ, đặc biệt là chiến ý, chiến ý của người này mạnh nhất trong số những người Diệp Quân từng gặp.
Hắn chưa từng gặp phải chiến ý đáng sợ như thế.
Khi vị Chiến Đế này xuất hiện, Tịnh Thần cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng vị Chiến Đế này cũng phá được phong ấn rồi.
Ban đầu, ông ta còn cho rằng có thể dựa vào số lượng cường giả để tiêu hao dần cường giả của vũ trụ Quan Huyên, nhưng tình thế hiện nay cho thấy, kế sách này không hiện thực lắm.
Bởi đám cường giả của vũ trụ Quan Huyên có mặt trong trận này đều thuộc dạng càng đánh càng mạnh.
Thật đúng là biến thái!
Lúc này, An Nam Tịnh vừa đẩy lui một vị cường giả Mệnh Vận Đại Đế, bóng bà ấy thoáng lóe lên, phóng tới bên cạnh Diệp Quân, nhìn về phía vị Chiến Đế nơi xa xa: “Để ta”.
Diệp Quân lại bảo: “Cứ để ta đi”.
An Nam Tịnh quay đầu nhìn Diệp Quân: “Cậu có chắc không?”
Diệp Quân gật đầu.
An Nam Tịnh chăm chú nhìn thẳng vào Diệp Quân hồi lâu, lại nói: “Dù cậu có nhiều thần vật cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ta đâu”.
Diệp Quân cười nói: “Ta muốn thử xem”.
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân một lát rồi gật đầu: “Vậy cậu lên đi”.
Nói đoạn, bà ấy lùi sang một bên.
Thấy thế, Nạp Lan Ca thoáng lo lắng trong lòng, bởi vì cô cũng có thể cảm thụ được sức mạnh vô biên của Chiến Đế.
Tuy hiện giờ Diệp Quân đã thăng lên Đại Đế nhưng đó là do Tiểu Bạch cưỡng chế tăng cảnh giới lên, điều này tạo ra khác biệt rất lớn về thực lực so với việc chính hắn tự đạt tới cảnh giới Đại Đế.
Nhận thấy được nỗi lòng của Nạp Lan Ca, Diệp Quân quay sang nhìn cô, mỉm cười: “Không sao đâu, nếu thực sự đánh không lại, ta sẽ nhận thua”.
Thua trận?
Lần này hắn không hề có gánh nặng tâm lý.
Có đôi khi, tài nghệ không bằng người ta thì chủ động nhận thua cũng chẳng có gì mất mặt, Diệp Quân cho là như vậy.
Thua đường hoàng thì có gì mất mặt?
Đánh không lại người ta còn cố tình giả ngầu mới mất mặt.
Diệp Quân chậm rãi tiến về phía Chiến Đế, dù cách nhau mấy nghìn trượng nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được luồng chiến ý cực kì hùng mạnh trên người đối phương.
Lòng Diệp Quân cũng thoáng kinh hãi, hắn không thể ngờ, chiến ý của một người lại có thể mạnh tới độ này.