Đột nhiên Diệp Quân vung nhẹ tay lên, trong chớp mắt, trận pháp Đế Diệt lập tức bị phá hủy.
Quân Vũ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, khi nhìn thấy Diệp Quân, gã khẽ mỉm cười, sau đó định cúi chào nhưng lại bị một luồng sức mạnh nhẹ nhàng đỡ lấy.
Diệp Quân nói: “Không cần làm vậy đâu, tiền bối.”
Vừa nói, hắn đã biến mất.
Quân Vũ nhìn vào không gian sâu vô tận, một lúc sau, y bật cười: “Đây là Đại Đế sao? Thật khiến người ta trông đợi!”
Diệp Quân đi đến biển Khổ Giới.
Giờ phút này, hắn đã nắm rõ Pháp Tắc và Đạo Tắc của vũ trụ trời đất trong lòng bàn tay, hắn là người nắm giữ vũ trụ này, hắn muốn cưỡng chế hồi sinh tất cả những người huynh đệ đã khuất trong trận chiến.
Mà biển Khổ Giới với muôn ngàn khó khăn ở trước mặt hắn hiện tại, cũng chỉ là một vùng biển có thể bị phá hủy chỉ với một búng tay.
Khi Diệp Quân đi đến biển Khổ Giới, đột nhiên biển Khổ Giới hơi run lên, nhưng lại nhanh chóng yên tĩnh lại.
Hoàn toàn khuất phục!
Ở trước mặt một Đại Đế, sao nó dám thô lỗ chứ?
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, cảnh tượng lúc nhóm người Nhị ca Quân Đế và Tam tỷ lại hiện ra thêm một lần nữa trong tâm trí hắn.
Một lúc sau, hắn từ từ nâng tay phải lên, trong phút chốc, toàn bộ biển Khổ Giới lập tức sôi trào, khắp trời đất xuất hiện vô số những tấm phù văn kỳ lạ, từng luồng khí tức linh hồn mạnh mẽ bắt đầu tràn ngập trong trời đất, vào lúc này, tất cả Pháp tắc Đại Đạo và Đạo Tắc nơi đây đều nghe theo lệnh của hắn.
Cưỡng ép nghịch chuyển nhân quả!
Hồi sinh!
Nếu là trước đây, chắc chắn hắn sẽ không thể làm được như thế, nhưng hiện tại, hắn đã là thần của vũ trụ, hắn tự tin mình có thể làm được.
Dưới sự thao túng của hắn, tất cả Pháp Tắc và Đạo Tắc trong trời đất đều lay chuyển.
Lấy phép thần thông Vô Thượng, nghịch chuyển nhân quả luân hồi!
Cưỡng bức ngưng tụ linh hồn!
Vô số khí tức linh hồn nhưng tụ lại trong trời đất.
Giây phút này, cả thế giới cũng sôi sục lên, vô cùng khủng khiếp.
Đột nhiên Diệp Quân trở nên phấn khích, hắn đã cảm nhận được một vài khí tức quen thuộc trong những linh hồn này.
Diệp Quân tăng tốc, ngay khi một linh hồn trong đó sắp được ngưng tụ hoàn toàn thì linh hồn ấy bất chợt tiêu tán, ngay sau đó, toàn bộ khí tức linh hồn đều tan biến vào trời đất, mọi thứ trở về với bình thường, nhưng Diệp Quân lại giống như bị trúng một đòn chí mạng, cả người run lên bần bật, máu tươi từ từ tràn ra từ khóe miệng.
Diệp Quân đứng ngẩn ngơ tại chỗ!
Sao có thể?
Không được?
Diệp Quân lại thử thêm lần nữa, nhưng cho dù hắn có cố gắng thế nào đi nữa, hắn cũng không thể nghịch chuyển con đường sinh tử, cưỡng ép ngưng tụ linh hồn.
Vào lúc này, Diệp Quân hoàn toàn ngơ ngác.
Mình không thể làm được ư?
Sao có thể chứ?
Hiện tại bản thân hắn đã đạt đến cảnh giới cao nhất được biết đến trong vũ trụ, tất cả Pháp Tắc và Đạo Tắc đều phải thuần phục hắn, thế tại sao hắn lại không thể nghịch chuyển sinh tử được chứ?
Tuy nhiên, cùng với việc hắn cố gắng liên tục, cuối cùng hắn cũng nhận ra, hắn thực sự không làm được, không chỉ có thế, khi hắn đang cố gắng không ngừng, bản thân hắn còn bị một sức mạnh bí ẩn cắn trả, cơ thể bị tổn thương.
Diệp Quân bình tĩnh lại, hắn bắt đầu tìm vấn đề, một lúc sau hắn chợt nhận ra, từ lúc hắn thật sự muốn nghịch chuyển con đường sinh tử đã có một Pháp Tắc mang theo sức mạnh bí ẩn luôn cản trở hắn, mà luồng sức mạnh bí ẩn đó, ngay cả bây giờ hắn cũng không thể nhìn thấy nó.
Cuối cùng hắn cũng đã tỉnh táo lại.