Lúc này, một cô gái thần linh do dự rồi nói: "Ta vừa nhận được tin, thế hệ trẻ của quân cận vệ và Chư Thần Hoàng Hôn Vệ đang trên đường tới rồi, hay là... chúng ta đợi thêm chút nữa?"
Chàng trai thần linh dẫn đầu lại lắc đầu, gã nhìn Diệp Quân đang ngồi xếp bằng rồi khẽ nói: "Thực lực của kiếm tu kia cực mạnh, nếu đợi hắn khôi phục lại thân xác và thương tích, đến lúc đó càng khó ra tay. Thế nên, chúng ta buộc phải cầm chân được hắn chờ viện quân tới!"
Nói xong, vẻ mặt gã trở nên dữ dằn: "Phàm những người trên cảnh giới Nhân Tiên, bằng lòng thì theo ta giết!"
Đoạn, gã tiên phong dẫn đầu!
Cầm chân Diệp Quân, không để hắn khôi phục thân xác!
Chàng trai thần linh này xông ra, hàng vạn cường giả sau lưng gã cũng đồng loạt xông lên, khí thế cuồn cuộn khiến trời đất chấn động kịch liệt, đáng sợ vô cùng.
Những cường giả dưới cảnh giới Nhân Tiên đều không động đậy, không phải sợ chết mà là vì bọn họ xuống cũng không giúp được gì.
Cường giả dưới cảnh giới Nhân Tiên, đến cái bóng của Diệp Quân bọn họ còn không nhìn thấy, xuống đó chỉ càng thêm loạn, còn cường giả trên cảnh giới Nhân Tiên ít nhiều gì cũng có chút sức chiến đấu!
Thấy đám thần linh xông xuống, sắc mặt Diệp Quân trở nên nặng nề, hắn vừa định đứng dậy thì Bát Uyển nói: "Ngươi trị thương đi, để ta!"
Dứt lời, cô ấy ngoặm một miếng thịt rồng rồi xông lên trước hệt như một luồng sấm chớp, khiến trời đất nổ ra, chớp mắt, cô ấy đã nhún người bay lên, tay phải vồ tới rồi đột ngột quắp xuống dưới: "Cầm Nguyệt!"
Ầm!
Trên trời, thời không bỗng nứt vỡ, một ảo ảnh bàn tay khổng lồ nghìn trượng xuất hiện rồi chộp xuống bên dưới, luồng năng lượng khủng bố khiến trời đất rung lên, thật sự có khí thế kinh người.
Rầm!
Bàn tay khổng lồ này chộp xuống, mấy trăm thần linh đã bị đánh bay, những kẻ dẫn dầu thì bị nghiền thành cát bụi, thần hồn tan nát.
Mà lúc này, Bát Uyển lại tiếp tục xông lên, hai cánh tay chưởng về phía xa: "Hám Thiên!"
Ầm!
Một luồng năng lượng khiếp người phóng ra, thời không nghìn trượng trước mặt cô ấy vỡ vụn, đòn đánh này lại nghiền nát mấy trăm thần linh nữa, linh hồn tán vụn.
Bấy giờ, đám thần linh đã xông tới trước mặt Bát Uyển, cô ấy nhìn đám thần linh đang xông tới với ánh mắt lạnh như băng. Hai tay cô ấy bỗng dang ra, một luồng khí thế đáng sợ phun trào ra từ trong cơ thể cô ấy.
Luồng khí thế này vừa tràn ra, không gian xung quanh cô ấy đã trở nên mờ ảo!
Thấy vậy, sắc mặt của tốp thần linh phía trước đều tái đi, ánh mắt khiếp đảm.
Nhưng bọn họ không dừng lại!
Bát Uyển bỗng xông lên trước, hai tay đập mạnh xuống đất: "Táng Thần!"
Rầm rầm!
Thời không trên đầu cô ấy nứt ra, một bàn tay nghìn trượng xuất hiện rồi đấm mạnh xuống đất.
Cả đám thần linh đều hoảng hốt!