Nói xong, cô ấy kéo tay Diệp Quân đi về phía xa.
Diệp Quân lắc đầu cười: “Được!”
Chẳng mấy chốc, hai người đã tới Tiên Linh Thánh Điện.
Trí Sư đã chờ từ lâu.
Nhìn Diệp Quân, Trí Sư nói: “Diệp công tử, chắc hẳn ngươi cũng biết, cuộc thi nội bộ lần này tổ chức trước thời hạn, nếu ngươi không có ý kiến thì ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu luôn”.
Diệp Quân gật đầu: “Không thành vấn đề”.
Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Vì ngươi đã đánh bại Thanh Lăng - một trong ba cao thủ kiệt xuất nên lần này tộc Tiên Linh sắp xếp đối thủ cho ngươi là hai vị Thánh Tử”.
Diệp Quân cười nói: “Đánh với người mạnh nhất luôn sao?”
Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng được, không cần lãng phí thời gian”.
Trí Sư cười nói: “Tộc Tiên Linh bọn ta cũng nghĩ vậy”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Trận chiến công bằng chứ?”
Trí Sư gật đầu: “Một trận chiến công bằng, đương nhiên có thể dùng bất cứ thần vật gì”.
Có thể dùng bất cứ thần vật gì!
Diệp Quân cười nói: “Được”.
Nếu ở địa bàn của người khác, đương nhiên cũng phải tuân theo quy củ của họ.
Trí Sư nói: “Vậy Diệp công tử nghỉ ngơi trước đi! Ngày mai ta sẽ cử người đưa Diệp công tử tới nơi thi đấu”.
Diệp Quân gật đầu, xoay người rời đi cùng Thanh Tri.
Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư trầm mặc một lúc lâu rồi cũng đi khỏi đó.
Lúc này, cả tộc Tiên Linh đang có vô số thiên tài và yêu nghiệt đi về phía cổ thành Tiên Linh, bởi vì không ai định bỏ qua trận đấu này.
Truyền nhân của Thần Nhất!
Đối với bọn họ, Diệp Quân đến đây chính là một sự khiêu khích.
Giờ khắc này, tất cả người tộc Tiên Linh đoàn kết chưa từng thấy.
Rửa mối nhục!
...
Trên ngọn núi, Diệp Quân đứng ở vách núi cao dốc, khép hở hai mắt, gió nhẹ thổi qua, vô cùng nhẹ nhàng khoan khái.
Bên cạnh hắn là Thanh Tri.
Thanh Tri quay sang nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử cũng muốn đánh một trận à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Thanh Tri mỉm cười nói: “Người ngày mai ra tay không phải Thánh Tử thì sẽ là Thánh Nữ, bọn họ sẽ không khiến Diệp công tử thất vọng”.
Diệp Quân cười nói: “Hy vọng vậy”.
Thanh Tri muốn nói lại thôi.
Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, cười nói: “Có gì cứ nói đi đừng ngại”.