Từ Chân dường như rất nôn nóng: “Ta có phải thiếu nhi đâu… Nói mau nào”.
Diệp Quân lại lắc đầu: “Cái loại cảm giác này, không thể miêu tả thành lời”.
Từ Chân nhíu mày: “Không thể tả thành lời?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy, cần chính mình tự cảm thụ mới được…”
Lúc này, hắn đã hoàn toàn say túy lúy, nếu không, chắc chắn hắn sẽ không nói những lời kiểu đó với Từ Chân đâu.
Hiện tại hắn chỉ muốn đánh một giấc.
Thấy Diệp Quân sắp ngủ mất, Từ Chân vội vã lay hắn: “Cậu chớ có ngủ vội, mau nói lại quá trình cậu với Tiểu Thụ…”
Diệp Quân bất đắc dĩ bảo: “Những chuyện phòng the riêng tư sao có thể nói ra?”
Từ Chân nghiêm túc bảo: “Cậu có thể coi ta là Tiểu Thụ”.
Diệp Quân trợn trắng mắt, đầu gục qua một bên, chuẩn bị ngủ tại chỗ.
Từ Chân vội vàng chỉnh đầu hắn ngay ngắn lại: “Nói xong ta sẽ để cậu ngủ”.
Diệp Quân bắt đầu tức giận, đột ngột lật người, đè Từ Chân xuống dưới: “Tỷ thử cảm thụ một chút là biết liền”.
Nói đoạn, không để Từ Chân có thời gian phản ứng lại, hắn đã áp môi xuống.
Cưỡng hôn!
Từ Chân trợn tròn mắt, hai tay nắm chặt ga giường.
Cảm thụ được đôi môi trơn mềm ấm áp của Từ Chân, đáy lòng Diệp Quân chợt phừng cháy lên một ngọn lửa vô danh, thoáng chốc đã thiêu đốt khắp người.
Thú huyết sôi trào!
Lửa dục thiêu thân!
Khoảnh khắc ấy, cả gian phòng không một tiếng động.
Diệp Quân bắt đầu được nước lấn tới, chậm rãi cạy môi răng Từ Chân ra, tiến quân vào trong, khi hai vật non mềm…
Nằm dưới thân Diệp Quân, Từ Chân chăm chú nhìn hắn, ánh mắt từ ngạc nhiên biến thành lạnh lẽo, tay phải chậm rãi nắm chặt.
Ngay sau đó, căn phòng chợt trở nên hư ảo.
Đúng lúc này, Diệp Quân lại chậm rãi mở mắt, khi thấy người nằm dưới mình là Từ Chân, đầu óc hắn như trống rỗng, giây lát sau, hắn nhảy bắn ra, sắc mặt kinh ngạc như không thể tin nổi.
Mẹ nó!
Mình vừa làm gì vậy?
Từ Chân nhìn Diệp Quân, không nói một lời, ánh mắt rất bình thản.
Diệp Quân vội chạy vào trong nhà tắm, mở vòi nước. Khi dòng nước lạnh băng tưới lên đầu, loại cảm giác buốt giá kích thích não bộ, khiến hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.
Mình vừa làm gì?
Diệp Quân không sao tin nổi.
Uống say là ra chuyện.