Cùng lúc ấy, Diệp Quân cũng cảm nhận được thần hồn của Huyết Thi trong đầu. Chỉ cần hắn muốn là có thể hoàn toàn hủy diệt.
Diệp Quân biết cô cô đang thu phục chúng cho hắn dùng.
Lại nghe người bí ẩn đằng kia lên tiếng: “Ta đầu hàng luôn được không?"
Lão đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Vào khoảnh khắc thấy người phụ nữ này lấy thủ cấp mười mấy nghìn người, lão rốt cuộc cũng tỉnh ra, biết rằng mình không cách nào chống lại người này.
Người phụ nữ chỉ hỏi: “Có biết ta giữ mạng ngươi làm gì không?"
Người bí ẩn: “Ta còn hữu dụng?"
Người phụ nữ: “Nhà ở đâu? Chỉ đi”.
Tiểu Tháp: “...”
Người bí ẩn thộn mặt ra.
Diệp Quân nhích nhích đến kế bên, thì thầm: “Từ trước đã không có rồi cô”.
Mọi người: “...”
Người phụ nữ nói với hắn: “Lần sau có gây chuyện thì gây cho lớn lên”.
Rồi biến mất tại chỗ.
Kiếm Hành Đạo trong cơ thể người bí ẩn bay vút lên cao rồi mất dạng.
Lão ta cũng bị xóa sổ.
Văn minh Thuật Giả hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Các cường giả văn minh Tu La rơi vào im lặng.
Bên văn minh Quân Lâm cũng như vậy. Ai nấy nhìn nhau như vừa thấy quái vật.
Bên kia là tám con Huyết Thi quỳ cứng ngắc.
Bỗng họ ngẩng đầu lên khi cảm nhận được gợn sóng truyền đến từ vũ trụ.
Tín Du biến sắc: “Tín hiệu vũ trụ! Có người đang phát tín hiệu cho chúng ta!"
Cô ta vươn tay đẩy một viên phù thạch bay lên cao, bắt lấy tín hiệu kia.
Diệp Quân hỏi: “Bên kia nói gì?"
Tín Du lắc đầu: “Không biết, phải về phân tích đã”.
Sắc mặt cô ta trầm xuống: “Tọa độ của vũ trụ chúng ta đã bại lộ rồi, có lẽ văn minh Thiên Hành cũng đã biết”.
Văn minh Thiên Hành!
Những lời này khiến sắc mặt ai cũng xấu đi.
Mỗi nền văn minh vũ trụ đều bảo vệ tọa độ của mình vô cùng nghiêm ngặt, sẽ không tùy tiện để lộ ra. Vậy mà người bí ẩn ban nãy đã phóng tín hiệu lên, đồng nghĩa với việc thông báo tọa độ vũ trụ này cho vô số văn minh khác ngoài kia.