Diệp Quân nhẹ nhàng cất hai quyển sách Tang Mi cho hắn đi, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía chân trời, người đàn ông mặc áo bào đen đeo đao dẫn đầu Đông Hoang bên kia lúc này cũng đang nhìn laij hắn.
Tuy Tang Mi đã hi sinh bản thân để trấn áp chủ nhân bút Đại Đạo, thế nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc, bởi vì những cường giả Đông Hoang này vẫn còn đang ở đây.
Người đàn ông đeo đao dẫn đầu Đông Hoang kia nhìn Diệp Quân: "Giết".
Giết!
Vừa dứt lời, tất cả cường giả ở phía sau gã lập tức xông về phía Diệp Quân, tất nhiên bọn họ muốn giải quyết uy hiếp lớn nhất hiện tại - là Diệp Quân đầu tiên.
Chín cường giả trên cảnh giới Thần Minh đồng loạt ra tay, đó là sức mạnh kinh khủng cỡ nào. Chín luồng uy thế giáng đến như long trời lở đất, nghiền nát tất cả.
Lúc này, Đồ vẫn trầm mặc ở phía xa đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, bà ấy xoay ngang kiếm chém người đàn ông trung niên thối lui liên tục. Lúc bà ấy định ra tay tiếp thì đột nhiên có một luồng kiếm quang phóng đến bên cạnh bà, sau đó mạnh mẽ đâm giết về phía cường giả Đông Hoang kia.
Chính là Diệp Quân!
Lúc này, kiếm ý quanh thân hắn đã đỏ oạch như máu, không chỉ thế, ý kiếm trong tay hắn đã đổi thành kiếm Thanh Huyên, mà dưới sự bổ trợ của kiếm Thanh Huyên, uy lực của từng chiêu kiếm của hắn còn mạnh hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.
Ầm!
Chiêu kiếm của hắn mạnh mẽ bổ tới lại chém được cường giả Đông Hoang cảnh giới trên Thần Minh kia liên tục lùi lại được mấy vạn trượng, kiếm quang khủng bố lập tức xé rách thời không nơi chân trời ra mấu vạn trượng, trông vô cùng đáng sợ.
Thấy cảnh này, những cường giả Đông Hoang kia đều nhíu mày lại, trong mắt có thêm một tầng nghiêm nghị.
Diệp Quân không hề phí lời, dẫm chân phải một cái, cả người lại hóa thành một luồng kiếm quang chém ra.
Tiếng kiếm ngân vàng, một luồng kiếm quang đỏ lòm mạnh mẽ xé ngang đất trời.
Mà lúc này, Mục tu nữ và Tu nữ cầm đao cong cũng vọt tới, thực lực của các cô tuy mạnh mẽ, nhưng cũng không thể chống lại được những cường giả cảnh giới trên Thần Minh, cũng may có Đồ chống ở phía trước, một mình bà ấy một kiếm chặn ngang lại được rất nhiều cường giả đứng đầu của Đông Hoang.
Bên dưới, đám người Thần phụ ngẩng đầu nhìn cường giả Đông Hoang đang xông đến, ông ta đột nhiên nở nụ cười: "Các vị, Thần Minh không giết chúng ta chính là để cho chúng ta có một cơ hội chuộc tội... Giết!"
Giết!
Ông ta dẫn đầu lao về phía đám cường giả Đông Hoang ngang cấp, mà phía sau ông ta cũng có vô số cường giả Thần Châu đua nhau phóng tới...
Bọn họ muốn tranh quyền đoạt lợi, muốn đạt được nhiều lợi ích, nhưng không có nghĩa là họ ngu xuẩn, bây giờ Đông Hoang đột kích không chỉ là đến hất mâm cơm của bọn họ, mà còn là muốn cướp bóc, lấy mạng của bọn họ.
Không có ngoại địch thì nội đấu, nếu đã có ngoại địch thì tất nhiên trước tiên phải đoàn kết giải quyết bọn chúng, dù sao cũng không thể để người ngoài chiếm hời của bọn họ được.
Tuy cường giả Đông Hoang có thế đánh hung hăng, nhưng phía bên Diệp Quân cũng không hề kém cạnh, nhất là bây giờ có cả Diệp Quân và Đồ, còn có kiếm Thanh Huyên phụ trợ, cho dù là cường giả trên cảnh giới Thần Minh đối chiến với hắn cũng không dám lấy cứng chọi cứng.
Mà bây giờ, Diệp Quân đã giết tới đỏ mắt, hắn liều mình đâm chém về phía đám cường giả Thần Minh, kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch của hắn đủ để áp chế những cường giả trên cảnh giới Thần Minh, một người một kiếm không ngừng tiến công, tựa như chiến thần trong huyền thoại, không gì cản nổi.
Ầm!
Theo tia kiếm quang đỏ lòm nổ ra, một cường giả trên cảnh giới Thần Minh lập tức bị đánh bay, Diệp Quân đang định ra tay tiếp thì lại bị một cánh tay khác kéo lại.
Diệp Quân quay đầu nhìn lại, chính là Đồ.
Thân thể là của Đồ đang dần mờ ảo.
Đây không phải bản thể của bà ấy!
Đồ ngẩng đầu nhìn những cường giả Đông Hoang đang lơ lửng trên không, chẳng mấy chốc, ánh mắt đã nghiêng sang nhìn hư không phía xa: "Ta cảm nhận được có một vài hơi thở mạnh mẽ đang hướng về phía bên này... Chúng rất mạnh, còn mạnh hơn cả những người trước mắt này..."