Cái đầu kia im lặng một lát rồi nói: “Thôi được, thiếu niên kiếm tu, đi gặp vua của ta đi!”
Gã ta vừa dứt câu, một lệnh bại chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nghi ngờ nhìn lệnh bài trước mặt.
Cái đầu kia nói: “Đây là thủ lệnh của ta, ngươi sử dụng lệnh này, tất cả Cổ Thần Vệ ở đây đều sẽ nghe lệnh ngươi”.
Sắc mặt Diệp Quân thay đổi, hắn cúi thấp người: “Cảm ơn”.
Cái đầu kia đáp: “Đi đi”.
Diệp Quân cất lệnh bài, sau đó xoay người rời đi.
Khi đi tới dưới núi, hắn lấy lệnh bài ra, những Cổ Thần Vệ đang có mặt lập tức quỳ xuống.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn, Cổ Bàn nói: “Lúc huynh đi lên, ông ta cũng bỏ đi luôn”.
Diệp Quân gật đầu: “Lập tức đi tới nước Cổ Thần”.
Cổ Bàn nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Huynh có sự lựa chọn rồi à?”
Diệp Quân đáp: “Phải”.
Cổ Bàn im lặng.
Diệp Quân nói: “Còn phải xem nước Cổ Thần có chọn ta hay không nữa!”
Ở nơi này, Diệp Quân nhất định phải chọn một bên, vì hắn biết chắc chắn chủ nhân bút Đại Đạo cũng sẽ làm thế.
Hơn nữa thế lực đầu tiên mà chủ nhân bút Đại Đạo muốn chọn chắc chắn là nước Cổ Thần, vì món thần khí tối cao kia của bọn họ!
Mà bây giờ hắn lấy được cơ hội này, đương nhiên là hắn không thể bỏ qua.
Hắn cũng có thể đoán được chắc chắn bây giờ chủ nhân bút Đại Đạo đã chọn điểm giao Hư Chân…
Hắn phải nhanh chóng đi đến Cổ Thần Đô!
Diệp Quân cất lời: “Đi!”
Chẳng mấy chốc, dưới sự hộ tống của nhóm Cổ Thần Vệ, Diệp Quân và Cổ Bàn đi thẳng đến Cổ Thần Đô, trên đường đi, không có một sinh linh nào dám làm phiền.
Không chỉ thế mà ngày càng có nhiều Cổ Thần Vệ gia nhập vào đội hộ vệ.
Khoảng một canh giờ sau, nhóm người đi tới một cánh rừng u ám.
Lúc này, Cổ Thần Vệ đi đầu dừng lại, gã nhìn chằm chằm vào khu rừng, không di chuyển.
Diệp Quân hơi nghi ngờ, hắn cũng đưa mắt nhìn về phía cánh rừng, ngay sau đó, hắn sa sầm mặt, vì trên một thân cây trong cánh rừng có hai cái xác đang treo lơ lửng.
Một nam một nữ!
Trong lòng Diệp Quân nhất thời dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn vung tay áo, hai tia kiếm quang bay ra, nhưng hai tia kiếm quang vừa mới tiếp cận cánh rừng u ám đó đã lặng lẽ biến mất.
Diệp Quân híp mắt.
Cổ Bàn nhìn chằm chằm cánh rừng kia: “E rằng ở đây có một vị Thần”.
Diệp Quân gật đầu.
Cổ Bàn quay đầu nhìn Diệp Quân: “Đi đường vòng à?”
Diệp Quân đáp: “Không cần!”
Dứt lời, hắn nhìn về phía Cổ Thần Vệ dẫn đầu, vì hắn nhìn thấy chiến ý trong mắt gã.
Lúc này, Cổ Thần Vệ bỗng giơ cao trường thương trong tay, ngay sau đó, bọn họ đồng loại lao vào trong khu rừng!
Mấy trăm tia kim quang chạy vào rừng, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đất trời được chiếu sáng như ban ngày.
Mấy trăm tia kim quang đã di chuyển vào chỗ sâu trong khu rừng.
Ầm!
Ở nơi đó lập tức có những tiếng nổ vang lên…