Toàn bộ tinh không yên tĩnh không tiếng động, tất cả đám người tộc Tiên Linh đều nhìn về phía xa, vẻ mặt ngơ ngác.
Tiên Linh Ấn đã biến mất rồi sao?
Nó là một trong ba bảo vật của tộc Tiên Linh đấy.
Chỉ một nhát kiếm đã khiến nó biến mất hả?
Chuyện quái quỷ gì vậy?
Đầu óc của đám cường giả tộc Tiên Linh đều trở nên trống rỗng.
Sắc mặt Thanh Võ đầy vẻ khó tin, bởi vì y không ngờ Tiên Linh Ấn sẽ biến mất ngay sau khi y kích hoạt nó.
Như một giấc mơ.
Sao có thể chứ?
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân thu hồi kiếm Thanh Huyên, sau đó nói: “Nên kết thúc rồi nhỉ?”
Sắc mặt Đại trưởng lão dần trở nên khó coi.
Lúc này, Trí Sư đột nhiên xuất hiện giữa sân, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi thắng rồi”.
Vừa dứt lời, sắc mặt mọi người của tộc Tiên Linh ở xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.
Thua rồi sao?
Rất nhiều người của tộc Tiên Linh hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả này, một số người cực đoan đã lao thẳng về phía Diệp Quân.
Thấy cảnh tượng này, Diệp Quân nhíu mày, lúc này, Thanh Tri đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ấy lạnh lùng nhìn chằm chằm những thiên tài yêu nghiệt tộc Tiên Linh đang lao về phía hắn: “Chẳng lẽ tộc Tiên Linh không thể chịu thua được sao?”
Nghe vậy, thiên tài dẫn đầu tộc Tiên Linh mới dừng lại, gã nhìn chằm chằm Thanh Tri: “Thanh Tri, cô đừng quên, cô là người của tộc Tiên Linh”.
Mặt Thanh Tri không cảm xúc: “Chính bởi vì ta là người của tộc Tiên Linh nên mới ngăn cản các ngươi, các vị, nếu bây giờ các ngươi ra tay, bị truyền ra ngoài, Tiên Linh Tộc ta sẽ trở thành trò cười cho người đời…”
Ánh mắt người đàn ông dẫn đầu lóe sáng: “Hắn chết ở đây thì người ngoài sao mà biết được?”
Thanh Tri sững sờ, sau đó tức giận nói: “Thanh Hải, ngươi còn mặt mũi để nói lời này sao?”
Người đàn ông tên Thanh Hải cũng tức giận nói: “Thanh Tri, cô đừng quên, cô là người của tộc Tiên Linh, bây giờ cô lại đi giúp một người ngoài như vậy…”
Nói đến đây, gã đột nhiên giật mình: “Không lẽ cô thích hắn?”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người của tộc Tiên Linh đầu tiên hơi sững sờ, sau đó phẫn nộ nhìn Thanh Tri, ánh mắt như muốn chém Thanh Tri thành từng mảnh.
Thanh Tri vừa xấu hổ vừa tức giận, cô ấy không ngờ người của tộc mình lại công kích cô ấy bằng cách khiếm nhã như vậy, cô ấy nhất thời cũng không biết nên phản bác như thế nào.
Thanh Hải cười nhạt: “Xem ra đúng là như vậy rồi. Thanh Tri, cô lại đi thích một người ngoài, cô đúng là đồ đê tiện…”
“Bốp!”
Thanh Hải còn chưa kịp nói xong, một âm thanh trong trẻo vang lên, ngay sau đó, cả người Thanh Hải bay thẳng ra ngoài.
Trong sân, tất cả người của tộc Tiên Linh đều rối rít nhìn về phía Diệp Quân.
Người ra tay chính là Diệp Quân.