Bùi thần hầu thấy thế thì lo sốt vó, sau đó vô thức định bỏ chạy nhưng ngay sau đó đã khựng lại.
Vì cô ta nhìn thấy mi tâm của Diệp Quân xuất hiện một chữ “Đạo” mờ mờ.
Phong ấn Ác Đạo xuất hiện.
Uỳnh!
Một luồng sức mạnh Ác đạo khủng khiếp trấn áp khí tức và thần hồn của Diệp Quân, một đơn đau từ sâu thẳm tâm hồn đã khiến hắn phải nhăn nhó mặt mày, thêm tia sáng máu nhàn nhạt toả ra từ người hắn khiến hắn trông đáng sợ lạ thường.
Diệp Quân cầm kiếm chầm chậm tiến lại gần Thiên Tông Đế và Vũ Trụ Quốc. Lúc này, trong người hắn liên tục toả ra các tia máu, đây không phải sức mạnh huyết mạch của hắn, mà là sức mạnh của Phạn Chiêu Đế, nó đang không ngừng trấn áp hắn.
Diệp Quân trở nên dữ tợn, sau đó điên cuồng phóng ra kiếm ý trật tự của mình để chống lại luồng sức mạnh Ác Đạo đáng sợ ấy.
Rất khó khăn!
Nhưng hắn buộc phải chống chọi.
Diệp Quân ngẩng lên nhìn Thiên Tông Đế và Vũ Trụ Quốc. Hai người kia trông thấy đôi con ngươi màu máu của hắn thì biến sắc mặt, kiếm ban nãy của Diệp Quân đã đánh họ bay ra xa tít tắp. Thiên Tông Đế đứng đầu nên đã bị chém vào tay phải, đến đôi tay đã đeo găng của Vũ Trụ Quốc cũng chịu kiếp nạn chung.
Uy lực của kiếm đó khiến họ rất bàng hoàng.
“Tình trạng của hắn có vẻ không ổn!”
Thiên Tông Đế nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Hình như hắn đang bị thứ gì đó trấn áp”.
Vũ Trụ Quốc cau mày, trên người Diệp Quân còn một luồng sức mạnh to lớn khác, nó nhắm vào hắn và áp chế kiếm ý cùng sức mạnh của hắn.
Thiên Tông Đế nói ngay: “Ra tay!”
Nói xong, ông ta lập tức biến hành một tia sáng rồi biến mất, sau đó tấn công Diệp Quân.
Vũ Trụ Quốc thoáng do dự rồi cũng lao đi theo.
Tuy hai đánh một rất hèn, nhưng giờ họ không nghĩ ngợi nhiều gì nữa.
Cứ giết Diệp Quân đã!
Lúc này, Diệp Quân đang vô cùng bất ổn, vì kiếm ý, thần hồn và sức mạnh huyết mạch của hắn đang bị sức mạnh Ác Đạo trấn áp. Hắn càng phản kháng thì sức mạnh ấy càng lớn, khiến hắn đau như chết đi sống lại.
Hiện giờ, Vũ Trụ Quốc và Thiên Tông Đế đã tới gần.
Diệp Quân ngẩng lên rồi cất bước, cùng đó chém mạnh một kiếm xuống.
Vút!
Một đường kiếm màu máu khổng lồ bắn ra, loáng cái Thiên Tông Đế cùng Vũ Trụ Quốc đã lại bị đánh bay, trong lúc bay đi, đôi bao tay của Vũ Trụ Quốc đã nổ tung. Khi ông ta dừng lại thì thể xác cũng đã bắn tung toé, chỉ còn lại linh hồn…
Khi Thiên Tông Đế dừng lại thì quanh người ông ta có một hộ thể kim quang nhàn nhạt, nhìn kỹ mới thấy ông ta đã mặc áo giáp màu vàng sậm.
Áo giáp Tổ Long!
Ngoài Tổ Long Thần Ấn ra thì đây là thần khí Tạo Hoá mạnh nhất của vương triều Thiên Mộ. Lúc này, món thần khí ấy cũng đã xuất hiện chi chít vết nứt.
Ngay sau đó, Thiên Tông Đế đã phải ngẩn người.
Rốt cuộc người thanh niên này là thần thánh phương nào?
Không chỉ ông ta, mà tất cả cường giả của vương triều cũng đang thẫn thờ.
Rốt cuộc Diệp Quân có lai lịch ra sao?
Khi nào mà văn minh vũ trụ cấp chín lại xuất hiện một yêu nghiệt đáng sợ như vậy?
Bây giờ, trông Diệp Quân vô cùng dữ tợn. Hắn cố nhịn cơn đau khủng khiếp, sức mạnh của Ác Đạo không chỉ trấn áp hắn, mà còn xâm chiếm thần trí như định huỷ diệt hắn. Đón đọc chương mới nhất tại Readme.
Hắn đang chống đỡ một cách khó khăn.
Nhưng hắn phải cố.