Sau khi giao chứng nhận đầu tư, mọi người đã chính thức trở thành người cùng thuyền.
Trong đại điện, mọi người điên cuồng hò hét, đám người sôi nổi, ai cũng vì quá vui vẻ mà trở nên dữ tợn.
Viện trưởng là nhân vật thế nào chứ?
Đó chính là thần của vũ trụ Quan Huyên hiện tại, mà bây giờ, vị thần đó đang ở đây mặc cho bọn họ mắng chửi.
Cả tòa đại điện sục sôi.
Ngay tại lúc này, người đàn ông áo trắng trên đài đột nhiên đưa tay phải ra, trong chốc lát, tất cả mọi người khựng lại.
Đại điện vốn đang ồn ào đột nhiên lại yên tĩnh trở lại.
Người đàn ông áo trắng trước mắt cũng không phải là ai khác, mà chính là Trâu Tần, hội trưởng hiện tại của thương hội Quan Huyên, còn lai lịch thật sự của gã thì không ai biết, chỉ biết là gã có rất nhiều thủ đoạn phi thường, không chỉ thành lập được thương hội Tiên Vân Các đầu tiên ở vũ trụ Quan Huyên mà còn nhanh chóng hoàn thành Nội Các lâm thời, đặt tên là thương hội Quan Huyên.
Đã lấy tên Quan Huyên, hơn nữa còn nhận được sự công nhận của quan chức địa phương, đây cũng không phải là điều người bình thường có thể làm được.
Ngoại trừ thương hội, gã còn nắm trong tay vô số sản nghiệp, binh khí, khoáng sản, phòng thải và những sản nghiệp đen chưa được biết đến dưới lòng đất.
Có người đồn rằng, tài sản của gã còn nhiều hơn cả viện trưởng!
Dưới ánh mắt của mọi người, Trâu Tần cười nói: “Hai trăm năm nay, vũ trụ Quan Huyên phát triển yên bình, điều này không khỏi liên quan tới sự ủng hộ của mọi người, không ngờ sau khi vị viện trưởng này chấp chính lại lập tức tấn công những thương nhân như chúng ta, Diệp Quân là đang định qua cầu rút ván, không đáng làm người!”
Nói xong, nụ cười trên mặt gã đột nhiên trở nên dữ tợn: “Nếu Diệp Quân đã bất nhân, vậy cũng đừng trách chúng ta bất nghĩa, Diệp Quân dám thu thuế của chúng ta, chúng ta cũng dám tăng phí thuê, hắn thu thêm mười phần trăm thuế, chúng ta sẽ tăng gấp đôi phí thuê, khiến toàn bộ vũ trụ Quan Huyên tê liệt, xem ai phải sợ ai!”
Lúc này, có người đột nhiên nói: “Hội trưởng, viện trưởng chỉ lấy năm phần trăm thuế, đối với chúng ta mà nói thì thật ra vẫn có thể chấp nhận được...”
“Ngu xuẩn!”
Trâu Tần tức giận nhìn người vừa nói, không nể nang gì: “Ngươi cho rằng chỉ có năm phần trăm thuế thôi sao? Không đâu, đó chỉ mới bắt đầu thôi, chỉ là dò xét một chút, một khi chúng ta đồng ý, vậy sau này chúng ta sẽ còn phải đối mặt với mức thuế cao hơn, thế nên, chúng ta không thể nhượng bộ.”
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Năm phần trăm thuế!
Vậy cũng là rất nhiều, mỗi lần kiếm được một triệu thì phải đóng năm chục ngàn cho thư viện Quan Huyên.
Dựa vào đâu?
Không có Diệp Quân, bọn họ có thể làm tốt hơn, kiếm được nhiều hơn!
Hơn nữa, dù có đóng thuế thì cũng phải do những kẻ thấp hèn kia đóng, dựa vào đâu mà bọn họ phải đóng?
Trâu Tần tiếp tục nói: “Lần này chúng ta tuyệt đối không thể lùi, chúng ta phải chiến đấu với hắn tới cùng.”
Lại có một người đột nhiên đặt câu hỏi: “Lỡ như viện trưởng cưỡng ép thu thuế, vậy thì phải làm sao?”
Trâu Tần cười: “Nếu hắn cưỡng ép thu thuế, chúng ta cũng cưỡng ép tăng phí thuê, mọi người liên thủ lại giữ vững ít nhất một nửa thương nghiệp của vũ trụ Quan Huyên, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, chỉ cần chúng tình nguyện thì có thể khiến vũ trụ Quan Huyên đại loạn, đến lúc đó, xem hắn hoảng hay chúng ta hoảng.”
“Hội trưởng nói không sai!”
Lúc này, một cô gái xinh đẹp đi tới bên cạnh gã, cô ta cười: “Sau khi hội nghị kết thúc, thư báo Quan Huyên sẽ đăng một bài có tiêu đề là “Nhân nghĩa của viện trưởng ở đâu?”, đến lúc đó, bài báo này sẽ nhanh chóng truyền khắp toàn bộ vũ trụ Quan Huyên, khi đó, tất cả mọi người đều sẽ hiểu, bây giờ cuộc sống của họ không tốt cũng là do viện trưởng, vì những ham muốn cá nhân nên viện trưởng mới bắt đầu thu thuế...”
Nói tới đây, khóe miệng cô ta hơi nhếch lên, nụ cười quyến rũ: “Khi đó, dư luận sẽ nhấn chìm viện trưởng.”
“Hay hay!”
Trâu Tần vỗ tay cười nói: “Thời đại bây giờ, ai nắm giữ dư luận thì người đó là chính nghĩa, chỉ cần Diệp Quân dám thu thuế, chúng ta sẽ phải khiến hắn trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.”
Có người đột nhiên nói: “Viện trưởng đó hình như không phải là một nhân vật đơn giản, chúng ta làm vậy, lỡ như hắn tức điên lên...”
Trâu Tần cười lớn: “Không cần phải lo, vũ trụ Quan Huyên có thể phát triển đến bây giờ không hề liên quan gì tới Diệp Quân kia, ngoài khoảng thời gian này, hắn cũng chưa từng quản lý bất cứ chuyện gì trong thư viện, theo tình báo đáng tin cậy, Diệp Quân kia hình như đã thất bại trong cuộc chiến tranh giành Đại Đạo gì đó, thế nên mới trở lại bắt đầu quản lý vũ trụ Quan Huyên. Chuyện này rất ít người biết vì sợ có ảnh hưởng không tốt, vì vậy, Nội Các tạm thời giữ bí mật chuyện này. Có thể nói, bây giờ hắn chính là một tên hề, nếu hôm nay chúng ta không cho hắn thấy một bài học, sau này thật sự sẽ bị hắn hành hạ tới chết.”
Mọi người đều mỉm cười, bọn họ đều tin vào lời Trâu Tần nói, vì nghe nói người đứng sau lưng gã là Nội Các lâm thời.
Người phụ nữ bên cạnh Trâu Tần cũng cười nói: “Theo lời của Trâu hội trưởng, Diệp Quân kia bây giờ đã thất bại ở bên ngoài, cho nên mới trở lại tỏ vẻ oai phong với chúng ta! Chúng ta lúc này không được nhẫn nhịn, nếu không, hắn sẽ lại được voi đòi tiên.”