Hắn không nói thêm gì nữa, dẫn Phục Võ biến mất khỏi đó.
Hắn không biết mục đích cuối cùng Tịnh tông chủ là gì, nhưng hắn biết mục đích cuối cùng của cô ta không đơn giản.
Sau khi Diệp Quân và Phục Võ rời đi, Tịnh tông chủ chậm rãi bước đến trước ghế dựa, cô ta nằm xuống, nhắm mắt lại khẽ nói: “Trật tự… ngây thơ…”
Đạo của cô ta là nói sao làm thế.
Đạo cuối cùng của cô ta là không có trật tự.
Có trật tự trước thì phá, đó mới là không có trật tự thật sự…
Trong Đại Đạo mênh mông này, cô ta và Diệp Quân mới là tranh giành Đại Đạo thật sự, dĩ nhiên còn một chủ nhân bút Đại Đạo nữa.
Nếu trật tự của Diệp Quân có thể duy trì được cả vũ trụ thật, vậy thì cô ta không phá được.
Nếu trật tự của hắn bắt đầu thối rữa, bắt đầu nô dịch chúng sinh, vậy thì trật tự của hắn là bàn đạp của cô ta…
Dĩ nhiên mấy chuyện này đều không quan trọng với cô ta.
Tịnh tông chủ bỗng mở mắt ra nhìn Tuế Nguyệt trường hà, khẽ nói: “Thiếu niên đồ sát cuối cùng sẽ trở thành Ác Long…”
Rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân quay lại nền văn minh Phệ Giả.
Lúc này vũ trụ Đa Nguyên nhận được tin Đa Nguyên Đạo Đế xuất hiện, cường giả ở cả vũ trụ Đa Nguyên đều rất ngạc nhiên.
Khi biết tin Đa Nguyên Đạo Đế sắp luyện chế cả vũ trụ thành một món đạo khí thời gian, cả vũ trụ Đa Nguyên đều hoảng sợ, mọi người đều loạn cả lên.
Đa Nguyên Đạo Đế là ai cơ chứ?
Năm đó một mình ông ta hợp dòng thời gian của rất nhiều vũ trụ thành một, có thể nói không có ông ta thì không có vũ trụ Đa Nguyên bây giờ.
Bây giờ người từng ở trong truyền thuyết quay lại muốn hủy diệt toàn bộ vũ trụ…
Trong đại điện.
Các cường giả nền văn minh Quy Giả và Phệ Giả tụ họp lại, ngoài ra còn có vài cường giả tán tu đỉnh cấp.
Kỳ Chủ và Phạn Diêm La Thiên Tôn ngồi ở vị trí đầu tiên, sắc mặt hai người đều khá nghiêm trọng vì sau khi họ thông báo cho toàn vũ trụ biết mục đích của Đa Nguyên Đạo Đế, cũng không có bao nhiêu cường giả đứng đầu đáp lại.
Kỳ Chủ bỗng quay đầu nhìn Phạn Diêm La Thiên Tôn: “Phạn Thiên Tôn, ông nghĩ thế nào?”
Phạn Diêm La Thiên Tôn đang định nói thì lúc này một ông lão bỗng nhanh chân bước vào đại điện, cúi người nói: “Kỳ Chủ, Phạn Thiên Tôn, Diệp công tử đã đến”.
Phạn Diêm La Thiên Tôn vội nói: “Mau mời vào”.
Ông lão định đi ra ngoài, Phạn Diêm La Thiên Tôn lại nói: “Để ta tự mình đi đón”.
Dứt lời, ông ta mặc kệ mọi người sải bước đi ra ngoài.
Mọi người đều ngơ ngác.
Kỳ Chủ cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Thấy lão đại nhà mình ra ngoài đón tiếp, dĩ nhiên cường giả nền văn minh Quy Giả cũng vội đứng dậy đi theo.
Các cường giả nền văn minh Phệ Giả và cường giả tán tu đều không hiểu gì.
Cậu Diệp này là ai thế?
Thế mà cần Phạn Diêm La Thiên Tôn tự mình đi đón.
Diệp Quân vừa bước đến cửa đại điện, Phạn Diêm La Thiên Tôn bước ra, phía sau ông ta còn có một đám cường giả đỉnh cấp nền văn minh Quy Giả.
Phạn Diêm La Thiên Tôn mỉm cười nói: “Diệp công tử, cậu quay lại rồi”.
Diệp Quân cười nói: “Phạn tiền bối”.
Phạn Diêm La Thiên Tôn nói: “Chúng ta vào trong nói chuyện”.
Dứt lời, ông ta chủ động nhường đường để Diệp Quân đi trước.
Diệp Quân không phải kẻ ngốc, lúc này làm tư thế mời: “Phạn tiền bối đi trước đi”.
Phạn Diêm La Thiên Tôn mỉm cười: “Cậu đi trước đi”.
Diệp Quân cũng không từ chối nữa, bây giờ mà chú ý vào lễ nghi rườm rà này chắc chắn là lãng phí thời gian.
Sau khi Diệp Quân bước vào đại điện, tất cả cường giả ở đó đều đưa mắt nhìn hắn, ánh mắt đều hiện lên vẻ tò mò.