Chủ nhân bút Đại Đạo gật gật đầu, sau đó búng tay một cái, một giọt máu chậm rãi nhỏ xuống quyển sách kia: "Vô Biên Chủ ta nếu phạm phải lời thề, sẽ chết không có chỗ chôn!"
Thiếu niên chủ nhân bút Đại Đạo: "Các hạ tên là Vô Biên Chủ?"
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: "Sao thế, ngươi cảm thấy ta lừa ngươi à?"
Nói rồi, ông ta cười khẩu hai tiếng: "Đến đẳng cấp như ta rồi mà còn phải chơi chiêu hạ đẳng này với ngươi sao?"
Thiếu niên im lặng một lát rồi nói: "Di tộc Thái Cổ tin tưởng các hạ".
Nói rồi, hắn ta xòe tay ra, quyển sách kia bay trở về tay hắn ta.
Thiếu niên quay đầu nhìn Thái Cổ Kình ở bên, truyền âm bằng huyền khí: "Ông nội, cho dù là nhà họ Thiên hay Đế quốc thắng, di tộc Thái Cổ đều chỉ có thể thần phục hả. Di tộc Thái Cổ ta không thể làm quân cờ, nên chỉ có thể làm người đánh cờ. Đợi khi chúng ta giúp Đế quốc tiêu diệt Diệp Quân và Thiên Hợp, nhà họ Thiên tất nhiên sẽ điên cuồng trả thù Đế quốc, khi đó chúng ta lập tức rút khỏi, ngồi yên xem hổ cắn nhau..."
Thái Cổ Kình im lặng một lát rồi nói: "Được".
Vừa dứt lời, ông ta lập tức truyền lời, chẳng mấy chốc, bảy cường giả cảnh giới Giới Ngoại đỉnh cao của tộc Thái Cổ đột nhiên phóng lên trời, lao thẳng về phía Diệp Quân và Thiên Hợp.
Thái Cổ Kình cũng phóng lên trời, đích thân ra tay, không chỉ thế, còn đồng thời khởi động mấy chục trận pháp khủng bố trong tộc Thái Cổ, từng luồng hơi thở đáng sợ lập tức lan tràn ra khắp đất trời.
Thiếu niên nhìn về phía chiến trường hư không, bình tĩnh nói: "Tiền bối, ông chọn Đế quốc thì chẳng bằng chọn di tộc Thái Cổ ta".
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía hắn ta: "Lý do?"
Thiếu niên nói: "Khi nãy ta đã thấy tiền bối nhìn về quyển Kinh Phá Bích kia rất nhiều lần, rõ ràng tiền bối rất muốn có nó. Nếu tiền bối giúp di tộc Thái Cổ ta, sau khi chuyện thành công, nhà họ Thiên cho tiền bối được cái gì, di tộc Thái Cổ sẽ tuyệt đối sẽ cho nhiều hơn, không chỉ thế còn sẽ dâng hai tay Kinh Phá Bích cho..."
Chủ nhân bút Đại Đạo im lặng một lúc rồi khẽ thở dài: "Ta vốn tưởng Diệp Quân đã là tên quái dị nhất trong thiên địa này rồi, không ngờ di tộc Thái Cổ còn có yêu nghiệt bực này nữa... Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên".
Thiếu niên mỉm cười, không nói gì.
Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: "Chỉ chừng ấy tuổi đã có cơ trí như thế, đúng là đáng gờm. Diệp Quân kia so với ngươi vẫn thua xa tám nghìn dặm".
Thiếu niên nói: "Tiền bối quá khen, vị Diệp công tử kia tuổi trẻ đã có thực lực khủng bố, cũng không phải là hạng tầm thường... Tất nhiên Thái Cổ Lăng ta cũng không thua kém gì nhiều"
Trong lời nói tràn đầy tự tin.
Chủ nhân bút Đại Đạo: "..."
...
Bên trong chiến trường kia, sau khi cường giả di tộc Thái Cổ gia nhập, Diệp Quân và Thiên Hợp lập tức rơi vào thế yếu hoàn toàn.
Thật ra ban đầu bọn họ đối đầu với đám cường giả Đế quốc đã vô cùng vất vả rồi, mà bây giờ có thêm cường giả di tộc Thái Cổ gia nhập, bọn họ lập tức bị chèn ép.
Cũng may Thiên Hợp có thể lấy sức một người đấu với đa số cường giả...
Diệp Quân cũng một mình đấu với năm cường giả cảnh giới Giới Ngoại đỉnh cao, cũng may thân thể hắn cũng đã được nâng lên rất nhiều, nếu không hắn đã sớm bị treo lên đánh.
Nhưng mà cho dù có thân thể cường đại chống đỡ thì vẫn có chút thua quá sức.
Lúc này đây, ba loại huyết mạch của hắn đồng thời sôi trào, từng luồng sức mạnh huyết mạch không ngừng tuôn ra khỏi cơ thể, sau đó nương theo kiếm ý không ngừng chém ra tứ phía, từng tiếng kiếm ngân lanh lảnh xé toạc trời xanh.
Nhưng mà dưới sự vây công của năm cường giả Giới Ngoại, từng luồng kiếm khí màu đỏ nhòm hắn thả ra bắt đầu bay tán loạn, không chỉ thế, thần thể Hư Chân hắn vừa đắp nặn ra cũng xuất hiện các vết nứt nhỏ...
Đánh không bao lâu, Diệp Quân bắt đầu thiêu đốt cùng sức mạnh huyết mạch, nhưng hắn vừa mới đốt thì lại có hai cường giả cảnh giới Giới Ngoại gia nhập vào...
Bảy cường giả Giới Ngoại vây công!
Hắn lần nữa bị áp chế!
Sự tỉnh táo trong mắt Diệp Quân từ từ biến mất...
Mà một bên khác, Thiên Hợp dưới sự vây công của nhóm cường giả Cơ Chiến cũng hoàn toàn bị áp chế, không chỉ thế, một vài trận pháp trong di tộc Thái Cổ đã bắt đầu khởi động nhắm về phía ông ta.
Phía dưới, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn lên chiến trường hư không, khẽ nói: "Tên khốn kiếp, đừng hòng gọi người, đừng nói là ngươi, cho dù là cha ngươi đến cũng không phải là đối thủ của ta..."
"Gọi người?"
Thái Cổ Lăng ở bên đột nhiên nở nụ cười: "Cục diện hôm nay, cho dù hắn có gọi cả nhà đến cũng phải chôn cùng hết thôi".
Chủ nhân bút Đại Đạo: "..."
....