Dứt lời, ông ta đã biến mất khỏi vị trí ban đầu, lúc xuất hiện lần nữa, ông ta đã ở trước mặt Diệp Quân, sau đó đánh một quyền về phía đầu hắn.
Sát chiêu.
Trước đây cũng từng có người không nghe lời, cách xử lý của bọn họ luôn rất đơn giản, đó là thẳng tay giết chết.
Dù sao ở đây cũng cho phép giết người.
Nhưng nắm đấm này của ông ta cũng chỉ đánh vào không khí, vì Diệp Quân đã xuất hiện ở chỗ cách đó mấy trượng.
Cú đấm này đánh vào không khí khiến Thạch thống lĩnh nhíu chặt mày, lúc này, ông ta giẫm chân phải, biến thành một tia lôi điện lao về phía Diệp Quân.
Đòn này vẫn đánh vào trong không khí, không biết Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng ông ta từ bao giờ.
Lúc này, nét mặt Thạch thống lĩnh lập tức trở nên nặng nề, tỏ vẻ kinh ngạc, ông ta không ngờ thiếu niên chỉ có cảnh giới Nhân Tiên trước mắt lại có thể tránh được nắm đấm của ông ta, chẳng lẽ hắn che giấu thực lực của mình?”
Nghĩ thế, ánh mắt ông ta trở nên nặng nề.
Diệp Quân nhìn Thạch thống lĩnh: “Chấp Pháp Vệ cũng có người của ông à? Ta không tin, ta muốn thử xem”.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Thấy Diệp Quân rời đi, trong mắt Thạch thống lĩnh lóe lên vẻ dữ tợn, ông ta xông tới đánh một quyền về phía đầu của Diệp Quân.
Đến lúc này thật sự phải liều mạng rồi.
Tuy ông ta cảm thấy thiếu niên trước mắt không được đơn giản, nhưng lúc này chỉ có thể giết trước rồi tính sau, chuyện lớn thế nào, tộc Nạp Lan và Quan Huyên Vệ đều có thể gánh được.
Diệp Quân đột nhiên xoay người, đè tay phải xuống.
Oanh!
Thạch thống lĩnh liên tục lùi lại mấy chục trượng.
Sau khi dừng lại, Thạch thống lĩnh ngơ ngác, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Lúc này Nạp Lan Cổ ở một bên cũng rất kinh ngạc, tuy Thạch thống lĩnh này chỉ là Trưởng lão Ngoại Vệ, nhưng ông ta cũng là cao thủ cảnh giới Chí Tiên đỉnh cao! Nhưng ông ta lại bị đánh lui như thế?
Thiếu niên này đã che giấu bao nhiêu thực lực?
Nhưng Diệp Quân lại không quan tâm đến hai người mà thẳng thừng xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Quân đi, Thạch thống lĩnh đó chợt cất giọng điệu dữ tợn: “Người đâu, có học viên làm trái quy tắc, tấn công thống lĩnh...”
...
Sau khi Diệp Quân đi ra ngoài, hắn nhìn thấy Phương Ngự.
Sắc mặt Phương Ngự hơi khó coi.
Diệp Quân đi tới trước mặt hắn ta, hắn hỏi Phương Ngự: “Thua rồi à?”
Phương Ngự cười khổ: “Đối thủ của ta là Diệp Vân... Huynh hiểu rồi đấy?”
Diệp Quân gật đầu: “Dám theo ta đến Chấp Pháp Viện khiếu nại không?”
Phương Ngự lập tức thảng thốt: “Dương huynh, huynh...”
Diệp Quân cười nói: “Đối thủ của ta là Nạp Lan Cổ, huynh hiểu chưa?”
Phương Ngự gật đầu, sau đó hỏi: “Huynh thắng rồi à?”
Diệp Quân gật đầu.
Phương Ngự lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên, hắn ta không ngờ Dương huynh mình vừa quen này lại thắng cả Nạp Lan Cổ.
Hắn ta như nghĩ đến điều gì đó, vội nói: “Có phải có phiền phức gì không?”
Diệp Quân gật đầu: “Bây giờ ta muốn đi tới điện Chấp Pháp, ta muốn khiếu nại, huynh có đi không?”
Phương Ngự lắc đầu: “Xin lỗi Dương huynh, ta không đi được”.