Trong ánh nhìn theo dõi của tất cả mọi người, Nguyệt Hoàng và Tín công chúa bỗng bước tới trước một bước, tới trước mặt Diệp Quân.
Thấy thế, sắc mặt đám người Trần Quan Tử chợt thay đổi, bọn họ muốn cử động nhưng đã có một luồng khí tức thần bí bao trùm họ lại, song luồng khí tức này không hề có ác ý, chỉ khống chế sự tự do của bọn họ thôi!
Tín công chúa và Nguyệt Hoàng nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt phức tạp, rất lâu sau, hai người chậm rãi quỳ một chân xuống: "Thuộc hạ bái kiến thiếu chủ!"
Trên trời, mấy trăm vạn quân đội đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh hô: "Bái kiến thiếu chủ!"
Giây phút này, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng!
Yên lặng đến nỗi có thể nghe được cả tiếng kim rơi!
Bái kiến thiếu chủ?
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều đứng ngơ ra tại chỗ như người mất hồn.
Đặc biệt là những kẻ ủng hộ Lục Thiên. Ngay lúc này, bọn họ như bị sét đánh!
Thiếu chủ?
Diệp Quân là thiếu chủ?
Không chỉ những người ủng hộ Lục Thiên thấy khó tin mà đến cả những người ủng hộ Diệp Quân cũng thấy không thể nào tin nổi!
Giây phút này, dù là người ủng hộ cho Lục Thiên hay Diệp Quân đều sững sờ!
Cả trời đất im lặng đến đáng sợ!
Diệp Quân nhìn hai người phụ nữ quỳ dưới đất, vẻ mặt điềm tĩnh, hắn khẽ nói: "Mời đứng dậy!"
"Ôi đệch!"
Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: "Ngươi... ngươi biết thân phận của mình à?"
Không chỉ Tiểu Tháp, Tín công chúa và Nguyệt Hoàng cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Thiếu chủ này biết thân phận của mình sao?
Lẽ nào Tháp gia đã nói cho Diệp Quân biết thân phận của hắn?
Tiểu Tháp với giọng nói bí ẩn cũng hơi ngơ ngác.
Vì bọn họ chưa từng nói cho Diệp Quân biết về thân phận thật sự của hắn!
Lúc này, Diệp Quân thầm nói: "Ta từng đoán, nhưng không dám nghĩ nhiều!"
Tiểu Tháp khó hiểu: "Vì sao?"
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Vì lúc gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, ta thấy rất gần gũi! Cảm giác gần gũi đó ta chưa từng thấy bao giờ. Khi ta thử thăm dò nói rằng ta lấy ông ấy làm mục tiêu thì ông ấy vui mừng một cách lạ thường, ngoài vui mừng ra còn có sự tự hào nữa!"
Nói rồi, hắn dừng lại một chút rồi lại nói: "Sau khi tới vũ trụ Quan Huyên, lúc tiên tổ của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt biết được kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh mà họ vẫn ủng hộ ta, hơn nữa ủng hộ không một chút do dự nào. Thiết nghĩ họ làm vậy không chỉ vì thiên phú của ta. Còn nữa, chính là Tháp gia, Tháp gia chưa từng hoảng sợ dù kẻ địch của ta có là ai, cho dù là người mang thiên mệnh thì ngươi cũng không sợ hãi chút nào. Ngươi bình tĩnh đến vậy chắc không phải vì dũng cảm đâu nhỉ?"