Phía trên con rồng khổng lồ, hai mắt Hoang Cổ Thiên khẽ híp lại, tay trái ông ta lật lại, sau đó, đột nhiên rơi xuống, trong lòng bàn tay, vô số sức mạnh tổ đạo quét ra, song, những sức mạnh tổ đạo kia chưa đủ ngăn chặn ý chí của Quân Đế, sức mạnh ý chí to lớn hất bay Hoang Cổ Thiên đi, sau đó con rồng khổng lồ dưới chân ông ta cũng bị ảnh hướng, theo một tiếng kêu thê lương vang lên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, con rồng kia nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Nhìn thấy cảnh này, con vượn Bàn Tinh dưới người Thái Huyền U lập tức bị dọa sợ cho lùi về sau mấy bước liền.
Sắc mặt Thái Huyền U hơi khó coi, trong lòng càng hoảng sợ vô cùng.
Hoang Cổ Thiên lùi trăm ngàn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, khóe miệng của ông ta đã tràn ra một vệt máu.
Ông ta lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó nhìn xuống Quân Đế xõa tóc, hơi khó tin.
Vốn dĩ ông ta đang ở nửa cảnh giới Đạo Cực, trong nền văn minh vũ trụ cấp mười thì đã thuộc về sự tồn tại đỉnh cao, còn bây giờ, ông ta đã đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Đạo Cực, thực lực mạnh hơn trước gấp bội lần, tuy nhiên, lúc này vẫn không phải kẻ địch chịu được một đòn của người trước mắt?
Không chỉ ông ta, lúc này các cường giả trong sân đều ngơ ngác rồi.
Rốt cuộc kẻ nghịch đạo trước mắt này mạnh thế nào?
Chỗ không xa, Cửu Châu Chủ nhìn Quân Đế, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, kẻ nghịch đạo là kẻ hành động phản đạo, không dựa vào Đại Đạo, mà dựa vào sức mạnh của mình, quá trình này rất khó khăn, vì không thể mượn sức mạnh của Đại Đạo, nhưng một khi đi ra được, vậy sức mạnh sẽ vượt xa những kẻ thuận đạo cùng cảnh giới.
Khi Hoang Cổ Thiên bị một đấm của Quân Đế đánh bại, trong sân lại trở nên yên tĩnh lần nữa.
Ai dám đánh với Quân Đế này?
Đánh hội đồng?
“A di đà phật!”
Đúng lúc này, một tiếng a di đà phật đột nhiên vang lên giữa trời đất.
Ai nấy quay người nhìn qua, ở chỗ không xa có một hòa thượng già từ từ đi tới.
Trụ trì của Đại Thiện Tự!
Hòa thượng già từ từ đi tới, ông ta nhìn Quân Đế phía dưới, hai tay chắp trước ngực, “Quân Đế, đã lâu không gặp.”
Quân Đế cười nói: “Ngươi tới đây, ta còn hơi bất ngờ.”
Hòa thượng già gật đầu, “Thế sự vô thường."
Quân Đế khẽ cười nói: “Thật ra ta cũng rất tò mò về thực lực của ông, năm ấy vì quen nhau, nên do đó không tiện mở miệng tỉ thí với ông, còn bây giờ, chúng ta có thể tỉ thí một trận hẳn hoi rồi.”
Hòa thượng già khẽ gật đầu: “Lão nạp cũng đang có ý này.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, chỉ một bước, ông ta và Quân Đế đã ở trong thế giới đặc biệt.
Vãng Sinh Bỉ Ngạn!
Đây là một thế giới do hòa thượng già tự tu luyện ra, thế giới này được hình thành do ngưng tụ muôn vàn kinh nghĩa của phật pháp, hai người vừa vào vũ trụ này, vô số kí tự phật pháp kinh văn đã xuất hiện giữa trời đất, chi chít lít nhít, không nhìn hết được.
Quân Đế nhìn bốn phía, khẽ cười nói: “Dùng phật pháp để tự thành một đạo, không nhờ sức mạnh của tổ đạo, thú vị.”
Đúng là ông ta hơi bất ngờ, ban đầu cho rằng hoà thượng già đứng sau bên Tổ Đạo, sẽ mượn sức mạnh Đại Đạo, nhưng không phải.