Không đầu hàng?
Đi theo Diệp Quân?
Diệp Quân chắc chắn sẽ là người kế vị được Thần Minh chọn, nhưng vấn đề là trước đó người của mình đã đẩy Diệp Quân vào chỗ chết, bây giờ lại đầu hàng hắn… hình như không phải là một ý hay.
Tất nhiên vấn đề họ đang phải đối mặt là làm sao để sống sót.
Ở một bên, Tu nữ cầm đao cong và Lăng tu nữ vẫn đang hồi phục vết thương, vành mắt Tu nữ cầm đao cong đỏ hoe, đôi lúc nước mắt lại rơi xuống.
Đến giờ cô ta cũng không thể chấp nhận được cái chết của Tang Mi.
Lăng tu nữ ngồi khoanh chân ở một bên, siết chặt hai tay, ánh mắt sa sầm.
Cô ta nghĩ nhiều hơn Linh, cô ta biết Tang Mi chết trong một âm mưu được tính toán kỹ càng, mà người đứng đằng sau là chủ nhân Bút Đại Đạo.
Lăng tu nữ nhắm mắt lại, đè nén sát ý ngút trời ở sâu tận đáy lòng.
Nợ máu phải đền máu.
Một bên khác, Cổ Bàn ngồi dưới đất, tâm trạng y rất tệ vì trận chiến trước đó, y không có cơ hội tham gia vào.
Thấp nhất đều toàn là cảnh giới Thần Minh.
Trước khi gặp Diệp Quân, Cổ Bàn cũng là người vô địch tung hoành trong vũ trụ, nhưng kể từ khi gặp Diệp Quân, y nhận thấy mình ngày càng “yếu”… Tất nhiên, y biết rất rõ không phải mình yếu mà là kẻ thù của Diệp Quân ngày càng mạnh.
Hôm nay đánh với thần cao cấp, ngày mai lại đánh với Chủ Thần, ngày kia lại là Thần Minh… sau đó thì trên Thần Minh…
Ai mà chạy cho kịp?
Cổ Bàn thấp giọng thở dài.
Y bỗng cảm thấy Diệp huynh này cũng không dễ dàng gì… có thể sống bằng cách này, điều này đã rất bất thường rồi.
Thử thách của gia tộc Diệp huynh đúng là cấp bậc địa ngục… Người bình thường không thể làm được.
Cổ Bàn nhìn xung quanh, ánh mắt lóe lên tia phức tạp, y biết y phải đi rồi.
Vì giờ ở lại đây không chỉ không giúp được Diệp Quân, mà còn trở thành phiền toái của Diệp Quân…
Bên ngoài, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, hắn tăng tốc lên mức nhanh nhất.
Ngay lúc này đột nhiên có chuyện xảy ra, chỉ thấy tận cuối đường hầm thời không bỗng nổ tung, sau đó một cây thương dài lao đến.
Diệp Quân giật thót, kiếm Thanh Huyên bay đến.
Thương và kiếm va chạm với nhau, cả đường hầm thời không sụp đổ, Diệp Quân xuất hiện trong tinh không, xung quanh mờ ảo, tĩnh mịch.
Diệp Quân xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên biến thành tia kiếm quang bay vào lòng bàn tay hắn, hắn ngẩng đầu lên đằng xa, một người đàn ông trung niên mặc áo giáp đen đứng đó, cũng không biết áo giáp đen trên người người đàn ông được làm từ vảy gì, nó đang vặn vẹo như một sinh vật sống, cực kỳ đáng sợ.
Người đàn ông trung niên đưa tay ra, cây thương bị nhát kiếm của Diệp Quân đánh bay lập tức bay vào tay ông ta, giữa cây thương có một vết kiếm khá sâu.
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân, cây thương trong tay bỗng bắn ra, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân, gần như cùng lúc đó, Diệp Quân cũng biến thành tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.
Tiếng kiếm kêu vang lên, làm chấn động tinh hà vũ trụ này.
Ầm!
Ngay khi thương và kiếm vừa chạm vào nhau, khu vực thời không chỗ hai người đang đứng lập tức nổ tung, sức mạnh của cả hai cuộn vào nhau như cơn lốc, cuốn về phía trước, hủy diệt mọi thứ