Ai nấy đều vào thế sẵn sàng, chuẩn bị ra tay.
Bóng mờ kia bước ra, thấy có nhiều người đến vậy thì thoáng ngẩn ngơ rồi thu lôi uy về, tỉnh bơ nói: “Chào các vị đạo hữu!"
Chỉ cần nhìn thôi là biết đánh không lại họ rồi!
Chào các vị đạo hữu!
Mọi người nhìn bóng mờ kia, không nói gì, nhưng ai cũng nâng cao cảnh giác, chỉ cần bóng mờ đó nhúc nhích, họ sẽ lập tức xông lên đánh hội đồng.
Chu Phạn dẫn đầu mỉm cười mở lời: "Chúng ta chỉ đi ngang qua đây thôi, nếu đã làm phiền thì xin các hạ thông cảm cho".
Nói rồi, cô ta xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt bóng mờ.
Thấy Tổ Mạch trong nhẫn, bóng mờ kia càng thêm ôn hòa, mỉm cười nói: "Chỉ là việc nhỏ thôi, việc nhỏ thôi mà".
Nói rồi, bóng mờ cất nhẫn không gian đi, rồi lại hỏi: "Các vị muốn đi về phía trước à?"
Chu Phạn gật đầu: "Đúng vậy".
Bóng mờ kia do dự một lúc rồi nói: "Phía trước là Thiên Uyên, bên trong cực kỳ hung hiểm, nếu muốn qua đó thì phải cẩn thận".
Chu Phạn hỏi: "Thiên Uyên?"
Bóng mờ giải thích: "Ngày trước từng có một vị cường giả bí ẩn đến nơi đây đại chiến với người bảo vệ giới này, nơi hai người chiến đấu cuối cùng biến thành một vực thẩm hun hút. Người bảo vệ đã thất bại trong trận chiến đó, linh hồn của hắn đã biến thành oán linh ẩn sâu trong vực thẳm Thiên Uyên kia".
Chu Phạn hỏi: "Người bảo vệ kia là Khai Đạo Cảnh à?"
Bóng mờ đáp: "Đúng vậy".
Khai Đạo!
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người ở đây đều trở nên nghiêm túc.
Tuy bọn họ chỉ cách Khai Đạo chân chính một đoạn nhỏ nữa thôi, nhưng bọn họ vẫn hiểu rất rõ rằng Bán Bộ Khai Đaọ và Khai Đạo chân chính chênh lệch đến mức nào.
Chu Phạn lại hỏi: "Chỉ là một oán linh thôi sao?"
Bóng mờ gật đầu, vẻ mặt nghiêm lại: "Nhưng thực lực lại rất khủng bố, nếu các vị vẫn muốn qua đó thì phải cẩn thận tuyệt đối".
Người đàn ông áo bào đen bỗng hỏi: "Qua được Thiên Uyên thì sẽ có gì?"
Bóng mờ nói: "Một toà tháp thần bí".
Người đàn ông áo bào đen lại hỏi: "Trong tháp có thần vật gì không?"
Bóng mờ liếc mắt nhìn người đàn ông áo bào đen: "Tự đoán đi".
Người đàn ông áo bào đen sượng mặt, trong lòng đã thầm rủa mười nghìn lần câu "đệt mẹ".
Chu Phạn xoay người lại nhìn những người có mặt ở đây: "Chư vị, phía trước nguy hiểm, mọi người tự cân nhắc lại có nên đi hay không".
Mọi người trầm mặc.
Đi?
Phía trước có một oán linh là cường giả Khai Đạo.