Diệp Quân hỏi lại: “Ít lắm hả?"
Nhị Nha gật đầu: “Ta thấy đến đó lịch luyện cũng tốt lắm. Lần sau chúng ta đi đi, ta dẫn ngươi đến nơi ấy”.
Diệp Quân càng không hiểu: “Nơi ấy?"
Nhị Nha chỉ cười hê hê, không giải thích gì thêm.
Diệp Quân đen mặt, thầm nhủ đừng bảo nơi ấy chính là "nơi ấy ấy" chứ?
Hắn nhìn Nhị Nha, đoán chừng cô bé là vì bị An tiền bối cấm đến hệ Ngân Hà nên mới chạy sang dụ dỗ mình đến đó, khi ấy là có thể quang minh chính đại theo cùng rồi.
Hệ Ngân Hà ư?
Diệp Quân cũng có chút trông mong, bởi đó không chỉ là quê hương của mẹ hắn - Tần Quan, mà cũng là nơi cha và cô cô hiện đang ở.
Mà nói thật ra thì hắn cũng xem như có nửa dòng máu hệ Ngân Hà rồi còn gì.
Thấy hắn bắt đầu xiêu xiêu, Nhị Nha càng thêm tranh thủ: “Nơi đó có thể giúp ngươi mạnh hơn nữa!"
Diệp Quân hỏi: “Vì sao?"
Cô bé nghiêm túc nói: “Thế giới ở hệ Ngân Hà phồn hoa rực rỡ vô cùng, có thể rèn luyện nhân tâm dễ dàng. Lấy thiên phú của ngươi, qua đó dạo chơi hồng trần một phen, đảm bảo tu vi kiếm đạo sẽ tăng lên vùn vụt. Chủ nhân bút Đại Đạo cũng từng ở đó, ta và Tiểu Bạch còn biết hắn đang ở Kiềm Châu, có... có siêu nhiều bảo bối nữa!"
Nói rồi quăng một ánh mắt ra hiệu sang cho Tiểu Bạch.
Nó thấy vậy thì lắc đầu nguầy nguậy, ý bảo Nhị Nha đang xạo đó, nhưng rồi phát hiện mình làm sai nên đổi thành gật đầu lia lịa, ý bảo Nhị Nha nói gì thì là đấy.
Làm Nhị Nha trợn mắt xem thường nó, bó tay toàn tập.
Diệp Quân im lặng nhìn cả hai.
Có gì đó không đúng lắm nhỉ...
Như nghĩ đến điều gì, hắn quay sang hỏi Mộ Niệm Niệm: “Dì Mộ từng đến đó chưa?"
Bà ấy lắc đầu: “Chưa, nhưng sau này có cơ hội sẽ đến, nghe nói nơi ấy rất vui”.
Diệp Quân cười: “Con cũng vậy”.
Nhị Nha chêm vào: “Nhớ dẫn theo ta với Tiểu Bạch đó, bọn ta sẽ dẫn ngươi tới câu lạc bộ Vô Biên...”
Câu lạc bộ Vô Biên?
Thấy ánh mắt hoài nghi của Diệp Quân, Nhị Nha tiếp tục: “Dẫn bọn ta đi theo thì sẽ có lợi, bằng không thì...”
Hai tay cô bé siết lại, ý tứ thế nào vô cùng rõ ràng.
Tiểu Bạch cũng nắm vuốt lại quơ quơ.