Nam tử hán đại trượng phu, sống trong đất trời, thì phải đội trời đạp đất!
Tổ Đạo khẽ gật đầu: “Vậy thì thật là đáng tiếc.”
Lăng Tiêu cười lớn nói: “A Tổ, ngươi không ra tay lúc ta phá bỏ Đạo Khiển, chắc là đang đợi ta, nào nào, để ta nhìn xem ngươi có quân át chủ bài gì!”
Tổ Đạo chậm rãi nhìn xuống phía dưới, ánh mắt của y xuyên qua vô số thời không, thấy được vô số nền văn minh vũ trụ, nhẹ giọng nói: “Ta đã bảo vệ và cống hiến cho vũ trụ cấp mười nhiều năm như vậy rồi, hôm nay cũng chính là lúc vũ trụ này đền ơn cho ta.”
Lời vừa dứt, hai tay y đột nhiên chậm rãi nâng lên.
Ầm!
Trong nháy mắt...
Tất cả thế giới ở nền văn minh vũ trụ cấp mười đều bị thiêu cháy.
Tất cả thế giới ở nền văn minh vũ trụ cấp chín đều bị thiêu cháy.
Tất cả thế giới ở nền văn minh vũ trụ cấp tám đều bị thiêu cháy.
Tất cả thế giới ở nền văn minh vũ trụ cấp bảy đều bị thiêu cháy.
Tất cả...
Vào lúc này, ngoại trừ toàn bộ vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ được Diệp Quân thu vào trong Tiểu Tháp thì tất cả các nền văn minh vũ trụ từ nền văn minh vũ trụ cấp một đến nền văn minh vũ trụ cấp mười, tất cả đều bị đốt cháy!
Tế chúng sinh!
Chứng Đạo!
Thấy cảnh này, nụ cười trên khuôn mặt Lăng Tiêu dần dần biến mất, ông ta cũng không ngờ lần này Tổ Đạo lại tàn nhẫn như vậy, hiến tế chúng sinh luôn.
Toàn bộ vũ trụ cấp mười, hàng nghìn tỷ sinh linh sao?
Tên này muốn hiến tế toàn bộ!
Vào thời điểm Tổ Đạo hiến tế chúng sinh, tất cả sinh linh trong toàn bộ vũ trụ cấp mười vào lúc này đều bị một luồng sức mạnh vô hình trói buộc. Mà đối diện với luồng sức mạnh Tổ Đạo đáng sợ này, mong muốn sống sót theo bản năng khiến bọn họ muốn phản kháng. Tuy nhiên, sự phản kháng của họ chỉ giống như con đom đóm trước sức mạnh của Tổ Đạo. Hơn nữa, nhóm người mạnh nhất của nền văn minh vũ trụ cấp mười và nền văn minh vũ trụ cấp chín đều đã chết trận hết ở đây, nên sẽ không có ai lãnh đạo bọn họ. Cho nên, sự phản kháng của họ càng trở nên vô ích.
Thực ra vũ trụ hàng tỷ sinh linh có thể lay chuyển được Tổ Đạo. Nhưng nếu không có người lãnh đạo thì không thể tập hợp sức mạnh lại được, không đủ để trở thành một mối lo. Thực ra Tổ Đạo lừa những cường giả hàng đầu của vũ trụ cấp mười và vũ trụ cấp chín vào chỗ chết trước, chính là vì lo sợ toàn bộ vũ trụ hợp lại làm một!
Sau khi biết được ý đồ của Tổ Đạo, sắc mặt của Diệp Quân cũng trở nên khó coi. Hắn không ngờ tên này lại muốn hiến tế tất cả sinh linh của vũ trụ cấp mười.
Hàng tỷ sinh linh giống như cỏ rác!
Vẻ mặt Diệp Quân phức tạp, hắn đột nhiên phát hiện, khi có chiến tranh, mạng người thực sự không đáng giá.
Người bên trên tranh đấu nhưng người chết lại là người bên dưới. Mà sinh mạng của những người bên dưới trong mắt những người bên trên, lại không phải là sinh mạng mà chỉ là con kiến hôi.
Con mẹ nó!
Trong lòng Diệp Quân đột nhiên dâng trào lửa giận, miệng niệm kiếm động, hắn hóa thành một đạo kiếm quang bay lên trời, chém thẳng vào Tổ Đạo ở phía trên bầu trời.
Diệp Quân ra tay bất ngờ khiến mấy huynh đệ có mặt ở đó đều kinh ngạc!
Tên nhóc này sao lại đột nhiên ra tay vậy?