Bản thân còn chưa trở thành chân thánh mà đã có có đối thủ lợi hại đến như vậy tới, con mẹ nó ai gánh nổi chứ?
Nam Y có phần nổi nóng.
Y trầm tư một hồi lâu rồi trở lại bên trong Tiểu Tháp, nhiệm vụ cấp bách bây giờ là mau chóng tu luyện…
Áp lực thực sự quá lớn.
Ngoại trừ Nam Y, áp lực của đám người Giáo chủ lúc này cũng vô cùng lớn. Trong khoảnh khắc người phụ nữ này đặt chân đến Bỉ Ngạn Giới, toàn bộ văn minh vũ trụ Bỉ Ngạn Giới đều bị bao trùm bởi ác niệm. Thực lực này, thực sự quá đáng sợ.
Thế là mấy người Giáo chủ đã tìm đến vị thánh tử Bỉ Ngạn - Nam Y này.
Sở dĩ không đi tìm Diệp Quân là bởi vì bây giờ Diệp Quân đang tu luyện.
Đám người Giáo chủ vây quanh Nam Y, Giáo chủ đứng đầu thấp giọng nói: “Thánh tử, thực lực của người phụ nữ này cường đại như vậy, không biết thánh tử có biện pháp nào để đối phó không?”
Nam Y yên lặng.
Thấy Nam Y yên lặng, đám người Giáo chủ cũng có phần sốt ruột: “Thánh tử…”
Nam Y nhìn tất cả mọi người một lượt, sau đó nói: “Các vị yên tâm, ta sẽ tự mình liều chết một trận.”
Giáo chủ do dự một lát, sau đó hỏi: “Thánh tử, người có đánh lại được không?”
Nam Y suy nghĩ một lát rồi thành thật trả lời: “Không đánh lại được!”
Mọi người: “…”
Nam Y nhẹ giọng nói: “Chỉ có thể nhờ người giúp đỡ thôi.”
Nhờ người giúp đỡ!
Nếu đối thủ là người trẻ tuổi, cảnh giới tương đương với Nam Y, đương nhiên là y muốn liều mạng đánh một trận, nhưng vấn đề là, thực lực của người phụ nữ kia rất không bình thường.
Y đi liều mạng ư?
Dẫn đầu liều mạng?
Mời Kháo Sơn!
Kẻ địch mạnh bất thường kiểu này, y sẽ không đi liều mạng đâu.
Nghe Nam Y nói vậy, đám người giáo chủ đều rất vui mừng.
Bọn họ tới đây đương nhiên không phải thật sự muốn Nam Y đi liều mạng với cô gái áo đỏ đó, dù sao với thực lực hiện tại của Nam Y, có mười nghìn y cũng không phải là đối thủ của cô ta.
Mục tiêu thật sự của bọn họ là thế lực sau lưng Nam Y!
Người có thể trở thành thánh tử, vậy chắc chắn sẽ không phải người bình thường, bây giờ chính miệng Nam Y đã hứa, đám người giáo chủ đều thở phào nhẹ nhõm vì có thêm một tầng đảm bảo.
Lúc này, Nam Y đột nhiên nói: “Diệp huynh còn đang bế quan tu luyện sao?”
Giáo chủ ngưng suy nghĩ, khẽ gật đầu: “Diệp thánh tử đã nhận được truyền thừa của chân thánh Hạo Nhiên, bây giờ đang bế quan tu luyện, đợi hắn xuất quan, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.”
“Chân thánh Hạo Nhiên!”
Nam Y kinh ngạc: “Hắn lại có được sự công nhận của chân thánh Hạo Nhiên.”
Giáo chủ cười nói: “Đúng vậy, vị Diệp thánh tử này thật sự rất giỏi.”
Thật ra bọn họ cũng khiếp sợ, mấy năm gần đây ở Bỉ Ngạn Giới có không biết bao nhiêu kiếm tu tuổi trẻ tài cao, nhưng những kiếm tu này không ai có thể có được sự công nhận của chân thánh Hạo Nhiên, mà vị Diệp thánh tử này vừa mới tới đã nhận được truyền thừa của chân thánh Hạo Nhiên!
Đây chính là một vị kiếm tiên chân thánh!
Nếu Bỉ Ngạn Giới lại có một kiếm tu chân thánh, vậy nhất định là một chuyện vô cùng tốt.
Nam Y trầm ngâm một lát, sau đó nói: “Bây giờ chỉ có Diệp huynh biết về người phụ nữ kia, nhưng bây giờ hắn lại đang bế quan.”
Giáo chủ trầm giọng nói: “Cô gái này ít nhất cũng phải ở cấp chân thánh.”