Khi nói chuyện, hai người đã tới trước cửa nhà họ Diệp, thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới, một gã kiếm tu mặc áo trắng lập tức đề phòng: “Các ngươi làm gì vậy?”
Diệp Quân cười nói: “Tới thăm hỏi nhà họ Diệp”.
Tên kiếm tu mặc áo trắng cười nhạt: “Chắc đây là lần đầu ngươi tới đây nhỉ?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Lần thứ hai”.
Tên kiếm tu áo trắng lạnh nhạt nói: “Ngươi nghĩ nhà họ Diệp sẽ cho ngươi vào hả? Đừng nằm mơ nữa”.
Người tranh giành với gã kiếm tu áo trắng là một gã kiếm tu mặc áo sợi đay, gã nhìn Diệp Quân, nói: “Lão đệ, chúng ta đều muốn vào nhà họ Diệp, nhưng đó là chuyện không thể, đừng nói là chúng ta, kể cả người của nhà họ Diệp cũng không thể tùy tiện bước vào sân mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng ở”.
Diệp Quân bừng tỉnh, lúc trước hắn có thể vào là nhờ có Diệp Trúc Tân dẫn đường.
Diệp Trúc Tân!
Nghĩ vậy, Diệp Quân không khỏi mỉm cười, hắn vẫn rất có thiện cảm với nhà họ Diệp này, vì lúc trước khi hắn đánh trận sống chết với Lục Thiên, thế hệ trẻ của nhà họ Diệp đều tới trợ lực cho hắn, hơn nữa, nhà họ Diệp còn tặng hắn một cặp phi kiếm!
Mà lúc đó, hắn còn chưa để lộ thân phận.
Diệp Quân mỉm cười, đến trước cửa lớn gõ nhẹ.
Thấy cảnh tượng này, khuôn mặt gã kiếm tu áo trắng và gã kiếm tu mặc áo sợi đay lập tức biến sắc, vội lùi ra sau.
Diệp Quân nghi hoặc: “Các ngươi làm gì vậy?”
Kiếm tu áo trắng trầm giọng nói: “Ngươi điên rồi sao? Nhà họ Diệp đã từng nói, ngồi tu luyện ở bên ngoài bọn họ sẽ không quản, nhưng nếu dám gõ cửa quấy rầy thì bọn họ sẽ không tha”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Các vị đạo hữu, tu luyện vẫn cần dựa vào bản thân, có thể lấy một người làm mục tiêu, nhưng không thể quá đà, nếu quá đà...”
Gã kiếm tu áo trắng lập tức giận dữ nói: “Ngươi nghi ngờ tín ngưỡng của bọn ta hả?”
Diệp Quân: “...”
Gã kiếm tu áo trắng điên tiết nói: “Ngươi biết gì về kiếm đạo, ngươi có biết sau khi chúng ta tới đây tu luyện, tu vi kiếm đạo đã tăng lên rất nhiều, tu luyện ở đây, dường như Kiếm Chủ Nhân Gian cùng tồn tại với bọn ta, ngươi hiểu cảm giác này không? Hiểu không hả?”
Diệp Quân: “...”
Gã kiếm tu mặc áo sợi đay bên cạnh cũng nói: “Một kiếm tu không có tín ngưỡng, thật đáng buồn...”
Nói xong, gã liếc xéo Diệp Quân: “Người như ngươi mà cũng có thể cưới được vợ, đúng là trời không có mắt”.
Nghe kiếm tu áo sợi đay nói thế, Nạp Lan Ca nắm chặt lấy tay Diệp Quân, mím môi cười.
Diệp Quân cảm thấy hơi cạn lời.
Dĩ nhiên hắn cũng biết được mình sai.
Như những gì hai người trước mặt này nói, thật ra tín ngưỡng cũng là một động lực.
Dĩ nhiên vận dụng tốt thì là động lực, còn không thì là sai lầm.
Mấy kiếm tu trước mặt này đến đây tu luyện quả thật là một chuyện tốt với bản thân họ, vì họ tín ngưỡng Kiếm Chủ Nhân Gian, mà nơi này từng là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian sinh sống.
Cảm giác đó.
Cũng chỉ có người tin tưởng mới có thể trải nghiệm được.