Cách phía bên phải của Diệp Quân và Tổ Đạo tầm trăm trượng có một con đường nhỏ, trên con đường đó có một chiếc xe ngựa đang chậm rãi chạy, à không, nói đúng ra phải là xe người, vì thứ kéo xe chạy không phải ngựa mà là hai người.
Hai người kia ở trần, vô cùng cường tráng, cơ bắp toàn thân rắn chắc như sắt thép, thân dưới chỉ có một mảnh vải che kín bộ phận quan trọng, trên cổ bọn họ đeo xích sắt dày bằng cánh tay, một đầu kia của xích sắt được buộc trên xe ngựa.
Hai người đều không phải người bình thường, khí lực và tu vi đều rất mạnh.
Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời ngạc nhiên, hắn quay đầu nhìn Tổ Đạo, vẻ mặt Tổ Đạo vô cùng âm trầm: “Hoang nô!”
Diệp Quân tò mò hỏi: “Hoang nô là cái gì?”
Tổ Đạo nhìn chằm chằm đằng xa, ánh mắt âm u: “Hoang nô chính là nô lệ. Trước đây, ở Bỉ Ngạn Giới có hai thế lực siêu cấp, một là Thánh Đường Bỉ Ngạn ở phía nam, hai là Tổ Điện Man Hoang ở phía bắc, Thánh Đường phía nam do mấy vị chân thánh thống trị, tín ngưỡng Bỉ Ngạn, còn Tổ Điện Man Hoang phía bắc là do hoang tổ thống trị, tín ngưỡng của bọn họ là chính mình, tu đạo của chính mình, hai bên vì vấn đề tín ngưỡng này mà đại chiến mấy ngàn năm.”
Diệp Quân nhìn hai hoang nô trước xe ngựa nói: “Rõ ràng là phương bắc đã bại trận.”
Tổ Đạo khẽ gật đầu: “Thật ra, ban đầu bọn họ chưa thua, phương bắc đã chiếm được ưu thế, vì người phương bắc hung hãn cường đại, thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng sau đó, thuyền Bỉ Ngạn chưa bao giờ xuất hiện lại đột nhiên xuất hiện lập tức đả thương Hoang tổ, vì vậy Man Hoang mới bại trận. Nhưng thật ra cũng khá tốt, bọn họ chỉ bị lui về đất Man Hoang, cuộc sống cũng khá tốt. Mãi tới sau này, có một người xuất hiện, ngày nào cũng nói cái gì mà mọi người đều bình đẳng, phải thiết lập ý chí vì vũ trụ, phải làm cho thiên hạ thái bình, cũng không biết ông ta đã giờ trò gì mà Tổ Điện Man Hoang lại thật sự đi theo ông ta.”
Diệp Quân hứng thú, hỏi: “Sau đó thì sao?”
Tổ Đạo nói: “Dưới sự chỉ dẫn của ông ta, Man Hoang đã lập tức đánh vào Thánh Đường Bỉ Ngạn hơn nữa còn chém chết ba vị chân thánh. Mà ngay khi bọn họ sắp thắng, thuyền Bỉ Ngạn lại xuất hiện, sau đó, kết quả là chủ nhân bút Đại Đạo dị đoan này đã bị nhốt ở vũ trụ cấp mười, bị thuyền Bỉ Ngạn phái tới biển Khổ Giới đích thân trấn áp, vô số người ở vùng đất Man Hoang bị phía nam bắt làm hoang nô.”
Diệp Quân yên lặng, hắn không ngờ rằng chủ nhân bút Đại Đạo lại thật sự đề cao sự bình đẳng cho tất cả chúng sinh trong toàn vũ trụ!
Đương nhiên, điều càng khiến hắn khiếp sợ chính là chủ nhân bút Đại Đạo lại không làm gì được thuyền Bỉ Ngạn đó, chuyện này khiến hắn cảm thấy rất kì lạ.
Dù hắn cảm thấy kẻ ngu ngốc như ông ta không đáng làm người, nhưng trong lòng hắn vẫn thừa nhận thực lực của chủ nhân bút Đại Đạo vẫn rất cao cường, có lẽ còn cao cường hơn cả Phạn Chiêu Đế.
Tổ Đạo tiếp tục nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo đã hại những người khác ở Tổ Điện Man Hoang rất thảm.”
Diệp Quân không hỏi nữa, đôi mắt chậm rãi nhắm lại: “Tháp gia, ngươi nói xem ta tới nơi này, có khi nào là do chủ nhân bút Đại Đạo sắp xếp không?”
Tiểu Tháp khiếp sợ: “Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?”
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Trực giác mách bảo ta có điều gì đó không đúng, vì chủ nhân bút Đại Đạo và Phạn Chiêu Đế hoàn toàn khác nhau, thứ Phạn Chiêu Đế theo đuổi chính là không có trật tự, mà thứ chủ nhân bút Đại Đạo theo đuổi lại là thành lập một trật tự mới, vì vậy, ông ta không có lý do gì để hỗ trợ Phạn Chiêu Đế mới đúng.”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi nói vậy hình như cũng có lý.”
Diệp Quân híp mắt lại: “Nếu như chuyện này thật sự là do ông ta sắp xếp, vậy mục đích của ông ta chỉ có một, đó chính là để ta tới đây phát sinh mâu thuẫn với Thánh Đường Bỉ Ngạn. Sau đó ta đánh không lại Thánh Đường Bỉ Ngạn, bị đánh tơi bời, cuối cùng, cha hoặc cô cô ta ra mặt, những vị chân thánh kia nhất định sẽ không đánh lại cô cô và cha ta, thuyền Bỉ Ngạn trong truyền thuyết kia chắc chắn sẽ xuất hiện, chủ nhân bút Đại Đạo muốn lợi dụng ta, mượn tay cô cô ta tiêu diệt Thánh Đường Bỉ Ngạn và cả thuyền Bỉ Ngạn giam cầm ông ta.”
Nói đến đây, sắc mặt hắn tối sầm lại: “Kẻ địch của ta tại sao luôn mạnh như vậy nhỉ? Mạnh như vậy có bình thường không? Nhất định là do ông ta âm thầm dở trò quỷ.”
Vào giờ phút này, đầu óc của hắn càng trở nên rõ ràng hơn.
Kẻ định luôn mạnh bất thường!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Diệp Quân đã bị nhắm tới và bị gài bẫy rồi.
Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy ngươi phân tích như vậy rất có lý, chuyện này quả thật không ổn, chủ nhân bút Đại Đạo nhất định là muốn lợi dụng ngươi làm chuyện gì đó, hoặc có thể nói rằng ông ta muốn lợi dụng cô cô ngươi tới làm chuyện gì đó, nhưng ông ta lại không dám quang minh chính đại tính kế cô cô ngươi. Vì vậy, ông ta chỉ có thể tính kế ngươi, chờ ngươi bị đánh tới mức sống không bằng chết, cô cô và cha ngươi lại không thể không quan tâm, một khi cha và cô cô ngươi tới, nhất định sẽ giết hết, nếu thuyền Bỉ Ngạn xuất hiện đối phó với ngươi, với trình độ đó, chắc chắn ngươi không thể nào đối phó được, đến lúc đó người nhà ngươi lại không thể không ra mặt.”