Rầm!
Chấn động trời đất!
Một bóng người bay ra ngoài!
Là Diệp Quân.
Diệp Quân lùi về phía sau ngàn trượng, khi dừng lại, thân thể hắn đã nổ tung.
Chỉ còn linh hồn.
Còn Ung Khải đã biến mất khỏi trời đất, chỉ còn lại quyền thế và quyền ý quái dị, quyền thế và quyền ý cũng dần tiêu tan.
Chết rồi!
Giữa trời đất vô cùng im ắng.
Đám thần linh nắm chặt tay, trong mắt đầy vẻ bi thương cùng tiếc hận, nếu hôm nay Ung Khải không chết thì tương lai sẽ rất rộng mở.
Một vị Thần Đế còn trẻ như vậy!
Ở Chân vũ trụ, đó cũng là nhân vật đỉnh cao!
Vậy mà bây giờ lại chết ở đây.
Thật đáng tiếc!
Rầm!
Lúc này, linh hồn của Diệp Quân ở phía xa bộc phát ra một luồng khí tức mạnh mẽ.
Mọi người đều nhìn Diệp Quân, trên đầu Diệp Quân xuất hiện một đạo lôi quang.
Mọi người sững sờ.
Độ kiếp?
Diệp Quân độ kiếp?
Cái quái gì vậy?
Trên hư không, một vị Thiên Đạo trầm mặc.
Theo quy định, sau khi đạt đến cảnh giới Đạo Kiếp, muốn thăng cấp tiếp thì phải trải qua thiên kiếp.
Mà thiên kiếp này do Thiên Đạo ở địa phương đó tiến hành.
Lúc này, Thiên Đạo hơi hoang mang.
Bởi vì Diệp Quân muốn thăng cấp.
Tự mình giáng thiên kiếp?
Thiên Đạo rất lo lắng, nếu xử lý không tốt thì có thể sẽ mất cả bát cơm.
Dù sao đây cũng là vua của vũ trụ Quan Huyên, mọi thứ đều nằm trong tay hắn.
Lúc này, giọng nói của Mộ Thiên Đạo vang lên trong đầu vị Thiên Đạo kia: “Mau tiến hành quy trình đi!”
Tiến hành quy trình!
Thật ra Diệp Quân đã thăng cấp, cái gọi là thiên kiếp đối với hắn chẳng uy hiếp gì đến hắn.