Thấy cảnh này, hai người kia đều kinh hãi, bọn họ không ngờ kiếm của Diệp Quân lại đáng sợ đến vậy.
Vào lúc Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay thì hắn phát hiện xung quanh hắn ngày càng xuất hiện nhiều cao thủ Đế tộc hơn, thấy cảnh này, hắn cau mày.
Một Chân Thánh ở sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Chân Thánh Hạo Nhiên, Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể liều mạng với bọn họ ở đây được”.
Diệp Quân gật đầu: “Chúng ta mở đường máu đi!”
Mà đúng vào lúc này, cơ thể và thần hồn Chân Thánh vừa mới lên tiếng bỗng nhiên bốc cháy, mười một Chân Thánh sau lưng y cũng đồng loạt thiêu đốt thân thể và linh hồn.
Diệp Quân ngạc nhiên.
Chân Thánh kia cười nói với Diệp Quân: “Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể tiếp tục chiến đầu với ngươi và Chân Thánh Hạo Nhiên nữa rồi”.
Bọn họ biết rõ cao thủ của Đế tộc ngày càng nhiều, bọn họ tiếp tục đi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên chỉ có thể mang đến phiền phức.
Thấy mấy Chân Thánh thiêu đốt thân thể và thần hồn, Diệp Quân hoảng hốt, hắn đang định ngăn cản thì Hạo Nhiên bỗng ngăn hắn lại, ông ta nhìn hắn: “Đi thôi”.
Tay phải của Diệp Quân nắm chặt kiếm Thanh Huyên, bàn tay đang run rẩy.
Chân Thánh Bỉ Ngạn đang dẫn đầu bỗng ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy sự mong ngóng và tiếc nuối, y nhẹ giọng nói: “Từ khi ra đời, chúng ta vẫn luôn sùng bái Chân Thánh Sơ Thuỷ, tiếc là chưa từng có cơ hội được gặp một lần, nghe Quân Vũ tiền bối nói thân thể của Chân Thánh Sơ Thuỷ nằm ở bên ngoài Đế Thành kia, vốn tưởng rằng lần này có thể nhìn thấy một lần, nhưng đành thôi vậy…”
Dứt lời, y thu hồi tầm mắt nhìn về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ở cách đó không xa, cười nói: “Diệp tiểu hữu, Chân Thánh Hạo Nhiên, mong hai vị cho cao thủ Đế Vực nhìn thấy phong thái kiếm tu của nền văn minh Bỉ Ngạn chúng ta, ha ha!”
Dứt lời, y và mười một cao thủ Chân Thánh sau lưng đồng loạt lao về phía đám người Đế Nam.
Chân Thánh Hạo Nhiên kéo theo Diệp Quân ngự kiếm bay lên, xông thẳng về phía Đế Thành của Đế tộc.
Sau lưng là tiếng nổ và tiếng cười to liên tục vang vọng trong đất trời.
Mười hai Chân Thánh đều chọn tự nổ!
Hôm nay chết không lưu danh!
Mười hai Chân Thánh cố gắng giữ chân đám người Đế Nam, khi đám người Đế Nam rảnh tay được thì Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên đã mở ra một con đường máu, xông thẳng về phía Đế Thành.
Thấy cảnh này, sắc mặt Đế Nam kia nhất thời trở nên vô cùng khó coi, ông ta gào thét: “Tiêu diệt hoàn toàn thần hồn của mười hai người này, khiến bọn họ không còn có kiếp sau nữa!”
Dứt lời, ông ta dẫn theo mọi người bay lên cao, đuổi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên.
Ở phía xa, Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ngự kiếm bay nhanh, tăng tốc độ của mình lên mức tối đa, Diệp Quân đi đầu đã cảm nhận được sự tồn tại của Đế Thành, nhiều nhất là nửa khác, hai người sẽ có thể đến nơi.
Lúc này, một tia sáng bỗng bay lên cao từ chỗ sâu bên dưới, nhắm thẳng về phía nhóm Diệp Quân.
Cùng lúc đó, trên con đường đi tới Đế Thành có vô số trận pháp khởi động, những tia thần quang đại đạo bay lên trời, lao về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên, muốn ngăn cản hai người họ.
Trong mắt Diệp Quân loé lên kiếm mang, hắn vung nhanh kiếm, những tia kiếm quang chém ra, vô số thần quang vỡ tan tành, biến thành những năng lượng nổ tung trong thiên địa, phát ra ánh sáng như ngọc.
Nhưng thần quang kia thật sự quá nhiều, dù Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên cùng ra tay thì cuối cùng tốc độ vẫn bị chậm lại, mà cùng lúc đó, sau lưng hai người có vô số khí thế mạnh mẽ kéo đến.
Đám người Đế Nam sắp đuổi kịp rồi.
Lúc này, Chân Thánh Hạo Nhiên sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Tiểu hữu”.