Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay phải Từ Thiên hơi nhấc lên, ấm trà rơi xuống đất.

Từ Thiên chắp hai tay thành chữ thập, thấp giọng nói: “Buông được thì không còn đau nữa”.

Từ Địa do dự, sau đó nói: “Ý của sư huynh là chúng ta không cần gây loạn, cứ làm phản thôi à?”

Từ Thiên nổi giận: “Nghiệp chướng…”

Từ Địa: “…”

Từ Thiên chắp hai tay thành chữ thập, thầm niệm: “Tội lỗi, tội lỗi, người xuất gia sao có thể nói lời thô lỗ như vậy, thiện tai…”

Từ Địa do dự một chốc, sau đó nói: “Sư huynh, cứ thế buông bỏ, có thể cam lòng được sao?”

Từ Thiên ổn định lại tâm trạng, sau đó nhìn Từ Địa: “Đệ có đánh lại Hoàng đế bệ hạ không?”

Từ Địa suy nghĩ, sau đó lắc đầu.

Hoàng Đế Đại Chu đó xuất thế vô song, mấy mươi vạn năm trước đã là cường giả cảnh giới Khai Đạo, sao có thể là người ông ta đánh lại được chứ?

Từ Thiên lại hỏi: “Chùa Phạm Thiên ta có thể đánh lại hoàng thất Đại Chu?”

Từ Địa lại lắc đầu.

Từ Thiên nói: “Vậy đệ có gì mà không cam lòng?”

Từ Địa trầm giọng nói: “Sư huynh, mắt ta bị mù, có thể không trả thù này sao?”

Từ Thiên nhìn hai mắt Từ Địa thở dài: “Đệ có từng nghĩ đối phương có thể âm thầm làm hại đôi mắt của đệ, thực lực đó là người mà đệ có thể đối đầu à?”

Từ Địa trầm giọng nói: “Ta biết, thực lực của ta chắc chắn không phải là đối thủ của người sau lưng thiếu niên kiếm tu đó, nhưng sư huynh nhất định làm được. Có huynh ở đây, ta sợ cái quái gì nữa, đánh xong là xong việc”.

Từ Thiên nổi giận: “Đệ khoác lác là việc của đệ, đừng để ta gánh được không vậy?”

Ông ta lại chắp hai tay thành chữ thập, vội nói: “Thiện tai thiện tai, ta ở cùng với đệ không lúc nào là không nổi nóng cả, đúng là tội lỗi”.

Từ Địa: “…”

Từ Thiên niệm vài lần kinh tịnh tâm, lúc này mới khiến mình bình tĩnh lại, ông ta nhìn Từ Địa, sau đó nói: “Đệ nghĩ thử xem thiếu niên đó có lửa Thiên Hành…”

Từ Địa cắt lời Từ Thiên: “Hắn chắc chắn không thể là người nền văn minh Thiên Hành, hắn chẳng qua là đang cáo mượn oai hùm, cho dù là người nền văn minh Thiên Hành, có sư huynh ở đâu, sợ gì chứ…”

“Mẹ kiếp!”

Từ Thiên bỗng nổi nóng, ông ta tức giận chỉ vào Từ Địa, run giọng nói: “Nghiệp chướng, đệ… Nếu không phải năm đó sư phụ đã dặn dò thì hôm nay ta đã đánh chết đệ rồi, kẻo đệ lại gây họa cho chùa Phạm Thiên”.

Từ Địa: “…”

Từ Thiên tức giận nói: “Còn nhìn gì nữa? Mau đi bế quan cho ta, không được ra khỏi núi trong một trăm năm, nếu không ông đây chém chết đệ”.

Thấy Từ Thiên nổi giận thật rồi, Từ Địa không dám nói gì thêm nữa, xoay người chạy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK