Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cuộc chiến, người có tốc độ nhanh nhất cũng không phải là người đàn ông tóc bạc, cũng không phải Diệp Quân, Diệp Quân căn bản là không hề ra tay, người có tốc độ nhanh nhất chính là Mạc Tinh Thần, trong khoảnh khắc khi người đàn ông tóc bạc ra tay, một mũi tên được ngưng tự từ sức mạnh sao trời chính là thứ đã xé toang không khí bay tới trước mắt người đàn ông tóc bạc, cùng lúc đó, ở trên bầu trời địa cung, tinh hà đã bắt đầu khởi động.

Nhìn thấy mũi tên kia bay tới, người đàn ông tóc bạc chắp hai tay trước ngực, sau đó mạnh mẽ tách sang hai bên, giữa lông mày hắn ta, một thanh trường thương phi như bay tới, dùng sức mạnh như sấm chớp trực tiếp đâm vào mũi tên sao trời kia.

Râm!

Sức mạnh của thương và mũi tên từ bên trong cuộc chiến bạo phát ra, mà đúng lúc này, lại có thêm một mũi tên sao trời bay tới, tốc độ nhanh hơn cả mũi tên ban nãy, trong lòng người đàn ông tóc bạc đột nhiên cảm thấy kinh hãi, vội vàng quay ngang thương lại để ngăn cản, theo một loạt tiếng nổ vang vọng, người đàn ông tóc bạc tạm thời bị đánh đến liên tục thổi lui.

Mà trong lúc người đàn ông tóc bạc bị đánh thối lui lại có thêm vài mũi tên sao trời từ trong đấu trường bắn ra.

Rầm rầm rầm rầm...

Mọi người phía sau người đàn ông tóc bạc đang giao thủ với đám người Tiêu Nguyên Khải đột nhiên bị mấy mũi tên này đánh cho thối lui, trong đó một người đàn ông có thực lực yếu bị bắn thẳng vào giữa mi tâm đã tiêu tan ngay tức khắc.

Đám người Lăng Lệ vội vàng lui về phía sau, sợ hãi nhìn Mạc Tinh Thần đứng bên cạnh Diệp Quân, giờ phút này, Mạc Tinh Thần đang giương cung lắp tên, nhắm thẳng vào bọn họ, khí tức mạnh mẽ của sao trời không ngừng tuôn ra từ trên người nàng ấy, kích động thời không khắp xung quanh.

Mà mấy người Thác Cổ Nguyên nhìn thấy đám người Lăng Lệ thối lui, cũng không hề đuổi theo, vội vã lui về bên cạnh Diệp Quân, vẻ mặt đề phòng.

Tuy rằng bọn họ đang áp chế ở phía đối diện, nhưng sắc mặt của Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải lại cực kỳ âm trầm, đã ra ngoài lăn lộn, thì cũng không chỉ dựa vào thực lực cá nhân, còn dựa vào thế lực gia tộc đằng sau mỗi người. Mà những người đứng ở trước mắt này, lai lịch hiển nhiên không hề tầm thường.

Cho dù bọn họ có nhát gan sợ hãi hay thực lực yếu kém thì bọn họ cũng không có gì phải lo lắng.

Thác Cổ Nguyên cảm thấy việc này không nên làm lớn chuyện, hơn nữa, càng ngày càng nhiều người chạy tới nơi này, phải mau chóng thoát thân, vì vậy, hắn ta đi ra ngoài, nắm chặt tay thành quyền: “Các vị, thần khí tối cao có Linh hồn, thần vật như vậy tuyệt sẽ không dễ dàng lựa chọn một người, mà nó đã lựa chọn huynh đệ của ta, vậy có nghĩa là gì, chư vị nên ngẫm lại một cách cẩn thận”.

Ở phía không xa, người đàn ông tóc bạc nghe thấy lời của Thác Cổ Nguyên nói thì đôi mày nhăn lại.

Mà Lăng Lệ phẫn nộ nói: “Phải để nó ra chọn lại lần nữa thế mới công bằng!”

“Chọn cái con mẹ nhà ngươi à!”

Mạc Tinh Thần đứng ở bên cạnh không nhịn được giận dữ nói: “Ngươi có muốn gọi mẹ ngươi ra đây để bọn ta chọn một lần không?”

Vốn dĩ có đại ca ở đây, hắn ta không muốn ra mặt, nhưng con mẹ nó, hắn ta thật sự phải nhẫn nhịn cái tên Lăng Lệ này rất lâu rồi.

Mọi người: “...”

Lăng Lệ nhìn chằm chằm về phía Mạc Tinh Thần: “Cậu là người của nền văn minh Quần Tinh?”

Uy hiếp một cách trắng trợn.

Mạc Tinh Hà cười giễu: “Uy hiếp ta? Đúng thật là buồn cười, ở bên ngoài đánh không lại giờ lại định dùng cách đánh lén? Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi?”

Vì thế sắc mặt của Lăng Lệ cực kì khó coi: “Ra đây, ông đành riêng với người”.

“Đánh riêng thì đánh riêng!”

Mạc Tinh Hà đi ra.

“Nền văn minh Quần Tinh?”

Đúng vào lúc này, có một giọng nói truyền đến từ chân trời, khắc sau, một nhóm người xuất hiện.

Người đứng đầu là một người đàn ông mặc trường bào, phía sau hắn ta còn có mười mấy người đi theo, ánh mắt hắn ta rơi lên trên người Mạc Tinh Hà, cười nói: “Ta nhớ rõ nền văn minh Quần Tinh cực kì khiêm tốn mà! Sao... giờ tìm được chỗ dựa rồi à? Bây giờ biến thành những kẻ cao ngạo rồi”.

Phía sau người đàn ông mặc trường bào, một người đàn ông trẻ tuổi cười nói: “Nghe nói bây giờ nền văn minh Quần Tinh vẫn phải trả góp để luyện tập, đây có phải sự thật không thế? Ha ha.”.

Một tràng cười vang lên khắp nơi.

Sắc mặt của Mạc Tinh Hà hết xanh lại trắng.

Người đàn ông mặc trường bào đột nhiên nhìn về phía Ngưỡng Tăng và Vô Vân ở cách đó không xa, hắn ta ôm quyền chắp tay: “Ngưỡng tăng huynh, Vô Vân huynh, ngưỡng mộ đã lâu”.

Hai người nhìn hắn ta một cái, cũng là gật đầu chào hỏi, nhưng hiển nhiên, hai người họ đều không quen người đàn ông mặc trường bào.

Người đàn ông mặc trường bào quay đầu nhìn về phía người đàn ông tóc bạc cách đó không xa, cười nói: “Nam Chiêu huynh cũng thật là khiêm tốn, đây cũng không phải là phong cách của Nam tộc ngươi”.

Nam tộc!

Nghe thấy lời của người đàn ông mặc trường bào, sắc mặt của mấy người Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên đồng loạt thay đối.

Gia tộc thần Linh siêu cấp!

Thực ra gia tộc thần Linh siêu cấp không có nhiều, chỉ có bảy gia tộc, mặc dù bọn họ vẫn chưa đạt đến cấp độ tối cao nhưng chỉ dưới cấp độ tối cao, bọn họ tuyệt đối là sự tồn tại của sự vô địch, mỗi một nền văn minh đều tự nắm trong mình một nội tình thâm sâu.

Tâm trạng của Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải đột nhiên chìm xuống đáy cốc, đấu với gia tộc có cấp bậc như này, căn bản không có khả năng để thắng, bởi vì cho dù ngươi có giết được hết những người đứng trước mặt này, nhưng gia tộc người ta chắc chắn sẽ trả thù, mà hai người bọn họ chắc chắn không thể chịu nổi sự trả thù của những gia tộc như thế này.

Mặc dù Thác Cổ cũng là gia tộc thần Linh siêu cấp, nhưng vấn đề là Thác Cổ Nguyên không phải là gia chủ tộc Thác Cổ.

Còn về Tiêu Nguyên Khởi và khi nói về gia tộc của hắn ta thì trong cả cái Bắc Thành này bọn họ cũng chỉ là nền văn minh cấp thần Linh bình thường mà thôi...

Mạc Tinh Hà lại bình tĩnh hơn nhiều so với hai người bọn họ, nền văn minh Quần Tinh đã từng suýt chút nữa đạt được đến nền văn minh tối cao, tuy rằng sau này vì vấn đề tiền mà thất bại, nhưng phần ngạo khí nằm trong xương cốt đó vẫn còn tồn tại.

Người đàn ông tóc bạc tên là Nam Triệu gật đầu với người đàn ông mặc trường bào kia, sau đó nhìn về phía đám người Diệp Quân cách đó không xa: “Giao món đồ mà các ngươi lấy được ở bên trong ra đây thì có thể đi, đây là cơ hội cuối cùng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK