Hoàng Đế Đại Chu nheo mắt lại, tay phải siết chặt lại, vô số khí vận trợ sức, thoáng chốc ông ta tung ra một quyền.
Dùng hết sức lực.
Tất nhiên ông ta không dám khinh thường cô gái đối diện.
Nắm đấm hai người vừa chạm vào nhau, Hoàng Đế Đại Chu biến sắc.
Bụp.
Hoàng Đế Đại Chu liên tục lùi về sau, khí tức của rồng trong người tản đi.
Lúc này Cơ Tiểu Kiếm bỗng biến mất khỏi đó lần nữa, một quyền ấn lao thẳng về phía Hoàng Đế Đại Chu.
Ầm!
Hoàng Đế Đại Chu lại lùi về sau.
Khí tức của rồng trong người lại bị phá.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều hóa đá.
Sao đột nhiên lại bị áp chế ngược lại vậy?
Ngay lúc này Nguyên Tướng bên cạnh Chu Phạn bỗng run giọng nói: “Cô ta đang mượn đạo”.
Mượn đạo!
Mọi người đều nhìn Nguyên Tướng, sắc mặt ông ta cực kỳ nghiêm trọng: “Cô ta đang mượn sức mạnh đại đạo hiện có”.
Đại đạo!
Người đời thường nói Độc Khai Nhất Đạo, mà Độc Khai Nhất Đạo tức là mở ra đại đạo mới ngoài Đại Đạo hiện có.
Đại Đạo hiện có!
Rất nhiều người đều bỏ qua Đại Đạo hiện có này.
Đại Đạo có sẵn này có yếu không?
Tất nhiên là không.
Có người Độc Khai Nhất Đạo là thật sự vượt qua Đại Đạo hiện có của vũ trụ mà người đó đang ở, còn có Độc Khai Nhất Đạo không vượt qua được nên mới đi vòng.
Đây là sự khác biệt.
Lúc này Cơ Tiểu Kiếm đang mượn đạo để áp chế Hoàng Đạo của Hoàng Đế Đại Chu, vấn đề cốt lõi nhất là cô ta thế mà có thể mượn được, hơn nữa sau khi mượn, uy lực còn đáng sợ như vậy.
Cứ thế, Hoàng Đế Đại Chu bị từng quyền của Cơ Tiểu Kiếm đánh lùi, mỗi lần như thế trong người Hoàng Đế Đại Chu sẽ có một luồng khí tức của rồng bị phá tan.
Nguyên Tướng nhìn chằm chằm chân trời: “Cô ta muốn đánh nát khí vận quốc đạo của Đại Chu, phải ngăn cô ta lại”.
Ngăn cản!
Mọi người đều im lặng không nói, ai có thể ngăn được chứ?
Chu Phạn bỗng nói: “Gọi tổ tông”.