Đại trận siêu cấp có thể dễ dàng giết chết cường giả cảnh giới Thần Minh.
Lúc này, Mục tu nữ ở bên cạnh Diệp Quân bỗng bay lên trời, sau khi lên đến trên không trung, cô ta dang hai tay ra, hai luồng sáng vàng phóng ra từ lòng bàn tay cô ta.
Ánh sáng vàng ẩn chứa sức mạnh ý chí Thần Minh cực kỳ thuần khiết, khi sử dụng sức mạnh ý chí Thần Minh này, khí tức của cô ta bỗng tăng lên rất nhanh.
Mục tu nữ nhắm mắt lại, khí tức xung quanh dâng lên như thủy triều, ngay sau đó cô ta đột nhiên lao lên trời rồi tung ra một cú đấm đánh vào thanh kiếm khổng lồ màu vàng đáng sợ đó.
Đòn tấn công của Mục tu nữ đánh trúng vào thanh kiếm khổng lồ đó.
Ầm!
Chỉ nghe thấy một tiếng động cực lớn, vô số ánh sáng vàng và quyền mang bỗng nổ tung, nhanh chóng quét qua bốn phía, nhấn chìm cả bầu trời.
Trên bầu trời, Mục tu nữ rơi thẳng xuống, nhưng lúc đáp xuống, cô ta lại dừng lại, một vệt máu chảy ra khóe miệng cô ta.
Lại thêm một thanh kiếm vàng nữa phá vỡ thời không rơi thẳng xuống.
Sau khi thanh kiếm khổng lồ này rơi xuống, ánh sáng vàng và quyền mang trên bầu trời trước đó biến mất.
Sức mạnh của thanh kiếm này mạnh hơn ít nhất gấp năm lần trước đó.
Mạnh gặp mạnh thì càng mạnh hơn.
Mục tu nữ nhìn chằm chằm thanh kiếm vàng rơi xuống đó, cô ta siết chặt hai tay, một ngọn lửa lập tức bao quanh lấy cô ta.
Thiêu đốt thân xác và linh hồn.
Lúc này khí tức của cô ta lại tăng lên, thời không xung quanh cô ta nhấp nhô dưới sự lan ra của khí tức.
Ánh mắt Mục tu nữ lóe lên tia hung ác, cô ta biến thành tia lửa lao lên trời, lại đâm mạnh vào thanh kiếm màu vàng đó, đòn tấn công của cô ta như nghiền nát thanh kiếm khổng lồ màu vàng thành từng mảnh, nhưng cô ta cũng bị sức mạnh đáng sợ bên trong thanh kiếm làm cho chấn động lùi về sau…
Lúc dừng lại, cả người cô ta đều trở nên hư ảo.
Nhưng lúc này trên bầu trời lại có thêm một thanh kiếm khổng lồ màu vàng bay đến.
Nhát kiếm này mạnh hơn thanh kiếm trước đó.
Chỉ riêng uy lực khí tức đã có thể trấn áp toàn bộ Thần Châu rơi vào hư ảo, các cường giả Thần Châu xung quanh đều biến sắc, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng.
Ngay lúc này Thần Phụ bỗng cao giọng hét: “Giết chết kẻ Tiết Độc”.
Nói rồi ông ta lao thẳng về phía Diệp Quân và Mục tu nữ ở bên dưới, lúc ông ta ra tay, một kết giới rất mạnh bao phủ lấy mấy người Diệp Quân, sức mạnh của ông ta cực kỳ đáng sợ, thế mà lại không thua kém gì Lăng tu nữ.
Sau khi nhận được lệnh của Thần Phụ, các cường giả cảnh giới Thần Minh đỉnh cấp của Thần Châu không còn do dự nữa mà lao thẳng về phía Mục tu nữ và mấy người Diệp Quân ở bên dưới.
Mục tu nữ siết chặt tay lại, ánh mắt hiện lên một tia quyết tâm, cô ta vừa đang định ra tay thì lúc này Diệp Quân lại kéo cô ta lại.
Mục tu nữ quay đầu lại nhìn Diệp Quân, Diệp Quân không nói gì kéo cô ta ra phía sau, hắn ngẩng đầu lên nhìn thanh kiếm khổng lồ màu vàng kim và rất nhiều cường giả cảnh giới Thần Minh, thân xác hắn và kiếm Thanh Huyên trong tay đột nhiên bốc cháy.
Lúc này Cổ Hạo và Hề Trọng bên cạnh hắn cũng đang thiêu đốt thân xác và linh hồn, họ không có tuyệt vọng, chỉ có sự bình tĩnh.
Vì ngay từ lúc lựa chọn đi theo Diệp Quân, họ đã nghĩ đến kết cục này rồi.
Diệp Quân nhìn bầu trời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn rung lên.
Hắn hít một hơi thật sâu, ngay lúc vừa định rút kiếm ra, một bàn tay bỗng vỗ nhẹ vào vai hắn, sau đó một giọng nói khá quen thuộc vang lên bên tai hắn: “Này… xin lỗi nhé… ta đến muộn rồi”.