Nếu như không phải hắn cố gắng chuyển nhân quả của tiểu cô nương lên người mình thì chắc chắn tiểu cô nương phải chết.
Diệp Quân như thể nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hỏi, “Tiền bối, thực lực của ba tên kia có phải đã vượt qua cả cảnh giới phá vòng tầng thứ chín rồi không?”
Vô Biên Chủ lắc đầu: “Không biết, nhưng có thể xác định được ít nhất đã đạt đến cảnh giới phá vòng tầng thứ chín đỉnh phong”.
Diệp Quân im lặng.
Vô Biên Chủ nói: “Mặc dù không biết tại sao bọn họ đột nhiên rút lui, nhưng có thể xác định được ngươi đã bị nó theo dõi, hơn nữa, trên người ngươi còn có nhân quả kia... Ta vốn nghĩ là chúng ta sẽ trở về ngay lập tức, nhưng nghĩ lại, đến thì cũng đã đến rồi, cứ tay không mà về thì không còn mặt gì nữa”.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Quân: “Lần này, chúng ta không thể lại tiến vào trong thế giới của bất kì kỷ nguyên nào nữa, đến kỷ nguyên Cổ Tiền, nhìn một chút rồi chúng ta đi”.
Diệp Quân gật gật đầu: “Ta biết rồi”.
Vô Biên Chủ gật đầu.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, lúc này cả hai người đều trở nên nghiêm túc, không hề cười đùa hi hi ha ha nữa.
Rất nhanh, hai người lại gặp một mảnh khu vực kiếp lôi lần nữa, toàn bộ đều là thần lôi màu đen, hai người đã cảm nhận được uy lực khủng khiếp của luồng đạo lôi kia từ phía xa.
Khi tới gần khu vực kiếp lôi kia, sắc mặt Diệp Quân và Vô Biên Chủ đều có chút khó coi, trong khu vực kiếp lôi kia, vô số thần lôi màu đen bắt đầu quay cuồng, nếu rơi xuống, hai người bọn họ đều sẽ trở thành đống tro tàn.
Sắc mặt của Diệp Quân trầm xuống, nếu như chỉ là có vài luồng thần lôi màu đen như thế này thì hắn vẫn là có nắm chắc được cơ hội đi qua, nhưng con mẹ nó, trong này nhiều thần lôi màu đen như vậy...
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Vô Biên Chủ, Vô Biên Chủ nói: “Tháp....”.
Tháp gia lúc này cả giận nói: “Cút!”
Diệp Quân: “.....”.
Vô Biên Chủ đột nhiên lấy ra hai viên đan dược, hắn ta đưa cho Diệp Quân một viên, viên đan dược kia hiện lên lôi sắc, bên trong lóe ra lôi điện.
Diệp Quân có chút kinh ngạc: “Đây là cái gì? Còn mang theo tia chớp”.
Vô Biên Chủ trực tiếp nuốt xuống, sau đó nói: “Là do Tiểu Linh Nhi luyện chế, nói có thể tránh sấm sét”.
Tránh sấm sét!
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ, hắn quay đầu nhìn Vô Biên Chủ: “Đáng tin không?”
Vô Biên Chủ nói: “Có lẽ là đáng tin”.
Có lẽ...
Diệp Quân mặt đầy hắc tuyến.
Vô Biên Chủ nói: “Tiểu Linh Nhi chính là luyện đan sư đệ nhất dưới trướng nương ngươi, nàng ấy nói có thể tránh sấm sét, có lẽ sẽ không có vấn đề gì đâu”.
Diệp Quân nghĩ nghĩ, sau đó nuốt vào, dù sao trước mắt cũng không có lựa chọn nào khác.
sau khi Diệp Quân nuốt lên lôi đan kia xuống, đột nhiên cảm giác mình giống như bị điện giật một cái, nhưng trừ lần đó ra, cũng không có cảm giác nào khác nữa.
Diệp Quân nhìn Vô Biên Chủ, hỏi: “Ngươi xác định là đáng tin? Chuyện này không nói đùa được đâu”.
Vô Biên Chủ im lặng.
Hắn ta cũng không xác định được Tiểu Linh Nhi có đáng tin hay không......
Nhưng bây giờ không còn lựa chọn nào khác.
Vô Biên Chủ cắn răng nói: “Ta lựa chọn tin tưởng Tiểu Linh Nhi, xông lên”.
Nhưng hắn ta không nhúc nhích.
Diệp Quân cũng không nhúc nhích.
Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Cùng nhau xông lên”.
Diệp Quân gật gật đầu, hắn khởi động trật tự pháp của bản thân trước để bảo vệ thân thể của mình, sau đó lại khởi động kiếm ý vô địch và kiếm ý trật tự bao quanh mình, nhưng hình như cảm thấy vẫn chưa đủ, hắn lại làm cho mình thêm mấy tầng giáp, đó đều là chiến lợi phẩm mà lúc trước hắn đạt được, cấp bậc gì gì đó, tuy rằng chưa đạt tới thần vật tối cao, nhưng cũng không tính là thấp.
Nhìn thấy Diệp Quân như vậy, Vô Biên Chủ đứng hình, nhưng hắn ta suy nghĩ một chút, sau đó cũng lấy một bộ giáp ra mặc.