Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Ta sợ ông ta cũng đã có chuyện, ông ta có thể tra ra, nữ nhân kia cũng có thể".
Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Người mặc áo bào trắng ư?"
Diệp Thanh Thanh gật đầu.
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại, chủ nhân bút Đại Đạo khi đối đầu với người khác còn có phần thắng, chứ trước người phụ nữ này...
Diệp Thanh Thanh nói: "Chúng ta phải nghĩ cách quay trở lại vũ trụ Quan Huyên, tụ hội với đám Đồ".
Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh: "Chỉ ba người chúng ta sao?"
Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Ừ".
Diệp Quân im lặng.
Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân: "Không có lòng tin à?"
Diệp Quân nói: "Bọn họ còn có viện binh..."
Diệp Thanh Thanh im lặng.
Lần này bà ấy có thể ra mặt trợ giúp là bởi vì trước đó bà ấy đều ở trong bóng tối âm thầm trợ giúp, không lộ diện, nếu không đã bị cường giả đỉnh cấp chặn lại rồi.
Đối phương muốn giết Diệp Quân!
Diệp Quân nói: "Nếu con là người phụ nữ đó, con chắc chắn sẽ nghĩ về việc chúng ta có quay lại hay không ..."
Diệp Thanh Thanh hơi nheo mắt lại: "Ý của con là, bây giờ trở về là đúng ý của người phụ nữ kia?"
Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: "Cho nên. . . "
Nói xong, cả hai nhìn nhau và mỉm cười.
Cùng 1 suy nghĩ!
Không quay lại!
Tiếp tục đi ngược dòng Tuế Nguyệt!
Ngược dòng Tuế Nguyệt!
Diệp Quân hiểu rõ, hiện tại hắn nhất định không thể quay đầu.
Trên đường trở về nhất định sẽ có nhiều cường giả hơn, cho nên hắn hiện tại chỉ có một lựa chọn, đó chính là đi ngược dòng Tuế Nguyệt.
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào Diệp Quân trước mặt: "Con có biết điều này có nghĩa là gì không?"
Diệp Quân gật đầu: "Con biết!"
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Có nghĩa là gì?"
Diệp Quân trầm giọng nói: "Con hiện tại đang ở vào bước đường cùng, thuận dòng thì chết chắc, ngược dòng thì còn có con đường sống, cho nên, con lựa chọn nghịch, lấy chiến ngừng chiến!"
Nói đến đây, hắn đột nhiên đứng lên, hai tay nắm chặt, trong mắt tràn đầy chiến ý: "Mặc dù lúc này là ở bước đường cùng , nhưng đối với con mà nói, chẳng phải là một cơ hội sao? Ông nội và cha con đều đi lên trong nghịch cảnh, cuối cùng vô địch thiên hạ, con, Diệp Quân, cũng có thể làm được!"
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân tràn đầy ý chí chiến đấu trước mặt, trên khuôn mặt lạnh lùng bất giác hiện lên một nụ cười, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.
Nhiều người khi gặp nghịch cảnh hoặc tự mình buông xuôi hoặc đổ lỗi cho người khác. Nhưng người thanh niên trước mặt bà ấy lại coi nghịch cảnh trước mắt là cơ hội, phải nói điều này khiến bà ấy hơi kinh ngạc.