Đúng lúc này, Cổ Lão chợt chầm chậm bước ra. Sau khi nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Hách Liên Vũ cùng các cường giả trong gia tộc Hách Liên, ông ta đắc ý vô cùng. Ông ta cười nói với Hách Liên Vũ: “Hách Liên gia chủ, sao mặt mày lại thế kia? Ông đang sợ gì thế? Đừng lo, vị đứng sau Diệp công tử vẫn chưa xuất hiện mà”.
Nói rồi, ông ta chợt nhìn sang Diệp Quân rồi châm chọc: “Diệp công tử, người của cậu vẫn chưa đến, sao vậy? Hay là không dám?”
Vù!
Ngay sau đó có một âm thanh bén nhọn vang lên, thời không trước mặt Cổ Lão nứt ra, mộ thanh trường thương bay tới.
Cổ Lão híp đôi mặt lại rồi tiếp chiêu.
Nhưng ông ta đã thất bại và bị đánh bay ra xa tít tắp.
Sau đó có mộ cô gái chầm chậm xuất hiện phía sau thanh trường thương.
Người này chính là Diệp An.
Nhìn thấy Diệp An, Cổ Lão định nói gì đó nhưng Diệp An lại biến mất ngay.
Cổ Lão co đôi con ngươi lại rồi tung một quyền ra, thời không trước mặt ông ta lõm xuống.
Bụp!
Lại có một đường thương bay qua, Cổ Lão lại bị đánh bay tiếp, ngay khi dừng lại, tay phải của ông ta đã nổ tung, máu tươi bắn tung toé.
Thấy vậy, mọi người đều ngỡ ngàng.
Thực lực khủng khiếp quá! Diệp An!
Thiên tài tuyệt thế của bảng Cửu Châu.
Cổ Lão cũng vô cùng khiếp đảm, đương nhiên ông ta đã nghe kể về Diệp An. Sau khi đến vực Cửu Châu, cô ấy đã bắt đầu chinh phục bảng Cửu Châu, tốc độ tăng tiến nhanh đến mức đáng kinh ngạc. Nhưng ông ta không ngờ thực lực của Diệp An lại khủng khiếp tới vậy.
Cổ Lão nhìn chằm chằm vào Diệp An, ông ta đang định lên tiếng thì Diệp An lại tiếp tục biến mất.
Vèo!
Một đường thương như tia sét bay lướt qua.
Cảm nhận được sức mạnh bùng nổ trong đường thương, Cổ Lão biến sắc mặt, vì ông ta biết mình không thể đỡ được đòn tấn công này nên định chuồn. Nhưng ông ta vừa thoáng nghĩ vậy xong thì đã thấy khu vực mình đang đứng đã bị đường thương phong toả.
Ông ta đã hết đường lui!
Cổ Lão lập tức tái mét mặt.
Nhưng khi đường thương kia chuẩn bị giết Cổ Lão thì có mộ sức mạnh thần bí nào đã đã xuất hiện trước mặt ông ta và phản công lại đường thương.
Diệp An xoè tay ra, thanh trường thương bay về tay cô ấy. Cô ấy ngoái lại nhìn Bùi thần hầu, lúc này Bùi thần hầu cũng đã thấy cô ấy.
Hai cô gái đối mặt, Diệp An lại biến mất.
Bùi thần hầu điểm một ngón tay, một đoá sen lập tức xuất hiện.
Uỳnh!
Một đường thương bị phá vỡ, tiếp đó Diệp An đã bị đẩy lùi ra xa. Nhưng cô ấy vừa dừng lại thì đã biến mất, sau đó có một thanh trường thương như một ngôi sao bay nhanh về phía Bùi thần hầu.
Bùi thần hầu bình thản điểm tiếp một ngón tay, đoá sen xuất hiện và chặn đường thương của Diệp An lại.
Diệp An cầm trường thương với vẻ dữ dằn, cô ấy bay vút lên cao rồi lao xuống với tốc độ cực nhanh.
Bụp!
Chiêu này đã buộc Bùi thần hầu phải lùi lại thật xa.
Diệp An vẫn chưa dừng tay, mà tiếp tục tấn công Bùi thần hầu.
Vù!
Thanh trường thương lao đi như xé rách khoảng không.