Thấy thế, ông lão mặc áo đạo sĩ lập tức nhíu mày, vốn muốn nói gì nhưng cuối cùng vẫn quyết định giữ im lặng.
Thiếu niên kia dám lấy cảnh giới Chí Tiên để khiêu chiến Mệnh Vận Đại Đế, nếu là bên phía Vĩnh Sinh Giới thực sự làm ra hành vi ỷ lớn hiếp nhỏ thì thật quá mất mặt và hẹp hòi.
Hơn nữa, Huyền Đế cũng có ngạo khí của mình, dẫu sao, để đạt tới cảnh giới Mệnh Vận Đại Đế này, tất cũng phải từng là bậc thiên tài trong giới thiên tài, yêu nghiệt giữa những yêu nghiệt, nay bị người ta khiêu chiến vượt mấy cảnh giới, với tính khí cao ngạo của ông ta, sao có thể chấp nhận?
Sau khi áp cảnh giới xuống, Huyền Đế cười nói với Diệp Quân: “Bắt đầu đi”.
Diệp Quân nhìn Huyền Đế: “Xin được chỉ giáo”.
Dứt lời, hắn đã biến mất khỏi chỗ đứng.
Vèo!
Một luồng kiếm quang xé rách thời không, vọt qua.
Xa xa, Huyền Đế cười lớn một tiếng, xông lên phía trước, vung tay chém một thương.
Một thương đánh ra như rồng như hổ, tinh hà cũng phải sôi trào.
Tuy cảnh giới đã bị áp xuống nhưng khí thế phát ra trên người ông ta vẫn không hề suy chuyển, đặc biệt là phong thái cường thế không chỉ không giảm chút nào mà còn mạnh hơn trước.
Hai người lần đầu thử sức đã lựa chọn đối chiến trực diện.
Khi thương và kiếm va vào nhau, một luồng kiếm quang cùng với thương mang bùng nổ trước mặt hai người, hai luồng sức mạnh bùng ra, đẩy hai người chấn động đến mức phải lùi lại phía sau, nhưng khi Huyền Đế vừa lùi bước, tay phải đã nhấc thương ném về phía Diệp Quân.
Vèo!
Trường thương mang theo sức mạnh cực lớn xé rách không trung lao đi, những nơi nó lướt qua, thời không bị xé toạc, khí thế cực kì khủng bố.
Tốc độ của thanh trường thương này cực nhanh, nháy mắt đã phóng tới trước mặt Diệp Quân.
Mặc dù thương không ở trong tay người nhưng thế tiến công lại càng mạnh.
Đối mặt với một thương đáng sợ này, Diệp Quân không hề lựa chọn lùi bước, mà giờ phút này, hắn cũng không thể lùi bước, hai tay hắn cầm chặt ý kiếm, mạnh mẽ bổ về phía trước.
Một kiếm Bất Bại!
Kiếm này phát ra khí thế không hề thua kém thương thế của Huyền Đế.
Bất Bại!
Dù đối phương là Mệnh Vận Đại Đế, Diệp Quân hắn đây cũng không chút sợ hãi lùi bước.
Cứ đánh thôi, chuyện đâu còn có đó!