Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hách Liên Kỳ rụt tay lại rồi nói: “Không có tu vi mà sống ở đây thì nguy hiểm lắm, thôi thời gian tới ngươi đừng ra ngoài, không sẽ bị bắt nạt đấy”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hách Liên Kỳ đứng dậy: “Chờ tỷ tỷ ngươi ra ngoài, ta sẽ bảo cô ấy tới tìm ngươi, phòng nghỉ của ngươi ở bên dưới”.

Diệp Quân: “Cảm ơn”.

Dứt lời, cô ấy quay người rời đi. Trong phòng chỉ còn lại một mình Diệp Quân, hắn đứng dậy đi tới cạnh cửa sổ rồi nhìn xuống dưới, vừa nhìn đã thấy xa tít tắp, tầm mắt mở rộng, phía xa xa có một toà tháp cao chọc trời.

Diệp Quân: “Tháp gia, thực lực của kiếm tu ban nãy thế nào?”

Tiểu Tháp: “Kém hơn ngươi một chút”.

Diệp Quân bật cười.

Đúng là thực lực của Thức Kiếm Tiên rất được, nhưng không thể làm Tháp gia bị thương, nhưng kiếm ý của hắn có thể làm Tháp gia bị thương. Dẫu sao, kiếm ý của hắn cũng có uy lực ngang với Cửu Thành Thanh Huyền Kiếm.

Nói một cách đơn giản thì nếu thực lực của hắn mà hồi phục thì hắn chưa thể coi là đỉnh nhất vực Cửu Châu này, nhưng cũng ở tầm trung.

Cường giả đỉnh nhất chắc còn có nhóm người của Bàn tộc, đạo sĩ Trương và hoà thượng.

Đây là những người mạnh nhất mà hắn gặp thời gian qua.

Diệp Quân như nghĩ tới điều gì đó nên đi vào trong Tiểu Tháp, hắn đến tìm Táng Cương. Cô bé đang ngồi xếp bằng dưới đất, xung quanh người phát ra làn sóng linh khí cực mạnh.

Diệp Quân quan sát thì thấy Táng Cương đã ở cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên, cảnh giới của cô bé tăng nhanh kinh khủng, nhưng cũng dễ hiểu thôi, vì Táng Cương tu luyện bên trong Tiểu Tháp.

Lúc này, Táng Cương chợt mở mắt rồi nhìn Diệp Phi Nhiên, hắn cười nói: “Tỉnh rồi à?”

Táng Cương chợt lấy một cái nồi cùng gói mỳ ra đưa cho Diệp Quân: “Chúng ta nấu mỳ ăn đi!”

Diệp Quân cười phớ lớ.

Hắn phát hiện cô nhóc này thật sự thèm ăn mỳ.

Diệp Quân ngồi xuống rồi nhóm lửa, bắt đầu nấu mỳ cho cô bé.

Diệp Quân: “Giờ chúng ta đang ở vực Cửu Châu, ngươi có ấn tượng gì với nơi này không?”

Táng Cương: “Có một chút, nhưng không nhớ ra được, tuy nhiên…”

Diệp Quân vội hỏi: “Tuy gì thế?”

Táng Cương nghiêm túc nói: “Nếu cho ta uống thêm chút máu của ngươi thì chắc ta sẽ nhớ ra chút gì đó đấy”.

Mặt Diệp Quân đầy vạch đen.

Táng Cương hừ một tiếng: “Nhỏ mọn”.

Diệp Quân lắc đầu nói: “Thế thôi tạm thời đừng nhớ nữa, rồi ta sẽ dẫn ngươi ra ngoài đi dạo, sau đó xem có nhớ ra gì không”.

Táng Cương gật đầu: “Được”.

Loáng cái mỳ đã chín, Táng Cương mở nồi ra ăn ngay.

Như nhớ ra điều gì đó, cô bé nói với Diệp Quân: “Ngươi ăn không?”

Diệp Quân: “Ngươi ăn đi!”

Táng Cương: “Tỷ tỷ ngươi đâu?”

Diệp Quân: “Sao tự nhiên lại hỏi tỷ ấy?”

Táng Cương: “Mỳ của ta sắp hết rồi”.

Diệp Quân cạn lời.

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân ngạc nhiên hỏi: “Sắp hết rồi ư?”

Táng Cương gật đầu: “Ừ’.

Diệp Quân thấy hơi lạ: “Tỷ tỷ để lại cho ngươi nhiều phết mà”.

Tiểu Tháp: “Ngày nào cũng ăn thì bao nhiêu cho đủ”.

Diệp Quân câm nín.

Tiểu Tháp nói tiếp: “Ta cũng phục cô nhóc, ăn nhiều như thế mà không thấy ngán”.


Diệp Quân: “Xem ra khi nào rảnh phải đến hệ Ngân Hà nhập hàng rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK