Thiên Gia quay sang nhìn Cổ Hạo: “Vẫn là câu nói đó, ta không tin Thần Minh đã trở lại, vì nếu cô ta trở lại, cũng sẽ không chọn một kẻ Tiết Độc. Không chỉ vậy, cô ta sẽ không thông báo gì cho những người đi theo mình năm đó như thế… Hơn nữa, cho dù cô ta có quay lại… ta cũng không nghĩ bây giờ cô ta có thể kiểm soát được mọi thứ… Dù sao nghe nói sở dĩ năm đó cô ta biến mất là vì bị bị thương rất nghiêm trọng…”
Cổ Hạo nhìn Thiên Gia: “Ta biết người bên Thần Châu cũng nghĩ giống ngươi”.
Thiên Gia nhắm mắt lại, siết chặt tay lại nói: “Cổ Hạo, ngươi nhìn phía dưới xem, bên cạnh Diệp Quân chỉ có Hề Trọng, cường giả của các vũ trụ đều đã đứng về phía Thần Châu… điều này chứng tỏ tất cả rồi đấy”.
Cổ Hạo cười nói: “Ngươi quên vừa rồi chúng ta mới tung xúc xắc đó sao? Đó là điểm tối thiểu, ý của trời là muốn chúng ta xuất binh cứu giúp”.
Thiên Gia không cảm xúc: “Thiên mệnh? Có ý gì? Mệnh của ta là do ta không phải do trời”.
Cổ Hạo gật đầu: “Đạo khác nhau, không tâm đầu ý hợp”.
Nói rồi y bước đến một bước, sau đó giọng y vang vọng: “Điện Nguyên Trung Thần Minh nghe lệnh đến cứu giúp”.
Vừa dứt lời, Cổ Hạo dẫn theo mấy trăm cường giả đỉnh cấp đến, sau đó đứng ngay ngắn trước mặt Diệp Quân, cúi đầu chào nói: “Chào Thượng sứ”.
Tất cả cường giả phía sau ông ta cũng đều chào: “Chào thượng sứ”.
Thái độ đột ngột của Cổ Hạo khiến tất cả mọi người ngạc nhiên, không ai ngờ Điện Nguyên Trung Thần Minh lại có hành động dị thường như vậy.
Hề Trọng bên cạnh Diệp Quân cũng vô cùng ngạc nhiên, vì ông ta không ngờ lúc này Điện Nguyên Trung Thần Minh lại đến cứu giúp.
Diệp Quân nhìn Cổ Hạo một lát rồi nói: “Không cần đa lễ”.
Cổ Hạo đứng dậy, nhìn Diệp Quân, y mỉm cười, sau đó dẫn theo cường giả bên cạnh đi đến phía sau Diệp Quân.
Lúc này Thiên Gia dẫn các cường giả điện Bắc Thần Minh đến phía sau người phụ nữ váy trắng đó.
Mặc dù bên Diệp Quân có thêm Cổ Hạo, nhưng thực lực chung vẫn kém xa bên người phụ nữ váy trắng.
Bên Diệp Quân chỉ có bốn cường giả cảnh giới Thần Minh, hai người đến từ điện Nguyên Thần Minh và hai người đến từ điện Nam Thần Minh, còn bên người phụ nữ váy trắng thì có đến tám cường giả cảnh giới Thần Minh, ngoài ra còn có hơn một trăm cường giả cảnh giới Chủ Thần siêu cấp, trong đó phần lớn đều là những người có chức vụ chính thức.
Không chỉ thế, còn có ngày càng nhiều cường giả gia nhập vào bên người phụ nữ váy trắng.
Sau khi Cổ Hạo dẫn người của mình gia nhập phía bên Diệp Quân, cường giả cả điện Nguyên Thần Minh cũng bị nhắm thành mục tiêu của pháp chỉ Thần Minh, thần lực bắt đầu giảm xuống rõ rệt, mà họ đối mặt với pháp chỉ Thần Minh đó nhưng lại không có cách nào để chống cự.
Đi ngược chiều gió!
Thấy thế, các cường giả phía sau người phụ nữ váy trắng lập tức cười nhạo, Cổ Hạo làm như vậy chắc chắn là đang tìm chết.
Lúc này, một ông lão bước ra bên cạnh người phụ nữ váy trắng bước ra, ông ta nhìn người phụ nữ váy trắng, cung kính nói: “Tôn thượng, hãy ra lệnh lập tức để bọn ta xử tử kẻ Tiết Độc giả mạo sứ giả Thần Minh này”.
Những người khác cũng đều nói thế.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, chỉ liếc mắt một cái, thời không chỗ Diệp Quân bắt đầu sụp xuống.
“Cẩn thận!”
Cổ Hạo và Hề Trong đến chỗ Diệp Quân cùng lúc, đồng thời sức mạnh của họ bảo vệ Diệp Quân, nhưng bản thân họ lại bị chấn động lùi về sau bởi sức mạnh khủng khiếp.
“Giết!”
Lúc này ông lão trước đó bỗng bước ra, ông ta chỉ vào Diệp Quân: “Giết chết kẻ Tiết Độc này”.